———-
Tối qua Hoàng Phủ Ngạo ngủ không được tốt, những kí ức trước kia không thể khống chế cứ xuất hiện trước mắt, siết chặt tâm y, không thể nào bình yên đi vào giấc ngủ. Thật vất vả, sáng sớm mới ngủ say, còn chưa được bao lâu thì cảm giác đôi mắt mình bị một chú mèo con bướng bỉnh nhẹ nhàng liếm lộng.
“Việt nhi.”
Không cần mở to mắt, Hoàng Phủ Ngạo cũng biết là ai, bởi vì y cũng thường xuyên dùng phương thức này gọi Việt nhi rời giường, xoay người áp vật nhỏ bên cạnh vào lòng mình.
“Vật nhỏ, ngủ là ngủ suốt một ngày một đêm, bây giờ ngủ ngon rồi bắt đầu gây sự không cho phụ hoàng ngủ hử?”
“Việt nhi phải tắm rửa, phụ hoàng mang Việt nhi đi tắm.”
Thanh Việt làm phiền phụ hoàng nhưng không có chút ngượng ngùng nào.
“Ai! Thật sự là làm hư rồi.”
Hoàng Phủ Ngạo thở dài, bất đắc dĩ mở to mắt.
“Bệ hạ, nên rời giường, hôm nay còn yến hội quan trọng.”
Tạp Ân kính cẩn đứng ngoài lớp màn dày của phòng ngủ, nhắc nhở nói.
“Ân, bảo người chuẩn bị phòng tắm.”
“Bệ hạ, phải tắm rửa sao? Chính là thời gian….. có lẽ trước tiên nên…….”
“Không sao, đi chuẩn bị đi.”
“Dạ, bệ hạ.”
………..
Tẩm điện Đông Chích hoàng đế bệ hạ—— Trục Nhật điện.
“Ca ca, lần này ngươi nhất định phải giúp Nhã nhi cùng ngoại sanh của ngươi a!”
Đông Lệ Nhã từ sáng sớm đã chạy tới Trục Nhật điện, nàng vốn định chạng vạng hôm qua chạy tới tìm Đông Li Trần, nhưng vì có tật giật mình, nghĩ rằng nếu mình quá nôn nóng chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-tuyet-the-vo-song/1485268/quyen-1-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.