Mục Mộc thình lình nghe thấy tiếng khóc Văn Sâm Đặc Tư, hắn thụt cùi chỏ vào Lạc Tang: ” Cha anh đang khóc “.
” Không có chuyện gì đâu, phụ thân ta cũng ở ngoài đó mà “. Lạc Tang ôm Mục Mộc, y lấy tay kéo cái áo T-shirt rộng rãi đang khoác ở trên người Mục Mộc xuống, làm cho hắn lộ ra nửa bờ vai.
Mục Mộc thờ ơ nhìn y, thấp giọng nhắc nhở: ” Cha và phụ thân của anh đều đang ở bên ngoài, không được làm “.
” Không làm “. Lạc Tang bảo đảm với Mục Mộc, mặc dù y cực kỳ muốn giữ lấy hắn, thế nhưng y không thể mỗi lần đều thua bởi dục vọng của bản thân được.
Bàn tay to của Lạc Tang liền sờ soạng trên bờ vai của Mục Mộc, nơi đó có hai cái lỗ tròn là loại vết thương nhỏ, đã bôi thuốc nên kết vảy rồi, đó là ngày hôm kia bị răng nanh của Lạc Tang cắn thành như vậy.
” Có đau không? “. Lạc Tang khẽ vuốt ve hai vết thương nhỏ đó.
” Tôi sẽ dùng dao đâm hai cái lỗ thủng ở trên người anh, anh thấy có đau hay không? “. Vừa nhắc tới những vết thương nhỏ thì Mục Mộc liền tức giận, không nhịn được mắng một câu bằng tiếng Trung: ” Giống như chó “.
Mục Mộc mắng xong liền xoay mình đưa lưng về phía Lạc Tang mà nhắm mắt ngủ, trước khi chìm sâu vào giấc ngủ vẫn có thể cảm nhận được Lạc Tang đang vuốt ve bờ vai của hắn, rất nhẹ nhàng.
Ngủ thẳng đến nửa đêm thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-tien-nam-nhan/2289491/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.