Nhìn thấy Lạc Tang chở Mục Mộc xuất hiện ở ngay đầu con đường nhỏ để đi vào rừng, Văn Sâm Đặc Tư ôm quả dưa hấu to hưng phấn từ trên ghế nhảy xuống, vừa vẫy tay về phía bọn họ vừa gọi to: ” Con hư! Con rể! Các con đã về rồi! “.
Mục Mộc vẫn còn có chút bài xích với Văn Sâm Đặc Tư, thấy ông và Lạc Lâm dựng nhà ở đây, liền cau mày hỏi Lạc Tang: ” Cha và phụ thân của anh muốn chuyển tới đây sao? “.
” Anh không biết “. Lạc Tang cũng chưa biết chuyện Lạc Lâm đã thoái vị, chờ hai người đến trước mặt Lạc Lâm và Văn Sâm Đặc Tư thì Lạc Tang liền mở miệng hỏi bọn họ: ” Phụ thân, cha, hai người định chuyển tới đây sao? “.
” Đúng đó, Lạc Lâm đã thoái vị không làm tù trưởng nữa nên cha và ông ấy cảm thấy không cần thiết phải ở tại trung tâm khu Đông, liền chuyển tới đây “. Văn Sâm Đặc Tư nói xong liền cắt một miếng dưa hấu ân cần đưa cho Mục Mộc vẫn đang nằm sấp ở trên người Lạc Tang, ” Con rể ăn một miếng đi, dưa này là do Phỉ Lợi Phổ trồng đó, rất ngọt “.
Mặc dù Mục Mộc không thích Văn Sâm Đặc Tư nhưng dù sao ông ấy cũng là trưởng bối, vì vậy đưa tay cầm lấy miếng dưa hấu kia, cũng không thèm quan tâm đến cảm xúc của Lạc Tang, trực tiếp ăn tại trên lưng y, nước dưa màu đỏ nhạt rơi xuống thân y.
Lạc Tang sẽ để bụng sao? Đương nhiên là không rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-tien-nam-nhan/2289468/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.