Mục Mộc nói xong nhanh chân đi vào trong nhà kho, Lạc Tang lại bất chấp mà đi theo ở phía sau hắn, Mục Mộc giận, quay đầu lại trừng y, mắng: ” Nghe không hiểu tiếng người sao? Còn quấn theo tôi để làm gì? “.
Lạc Tang đi lên trước ôm lấy Mục Mộc, nói xin lỗi với hắn: ” Xin lỗi, anh đã làm em tức giận nhưng anh thật sự không thích Hi Nhĩ, em phải tin anh “.
” Tin cái đầu của anh! “. Mục Mộc buồn bực đẩy y ra, Lạc Tang không hề bị suy suyển, mặc dù bây giờ thân thể của y vẫn còn suy yếu nhưng về sức lực thì Mục Mộc không thể nào sánh bằng được nên mặc kệ Mục Mộc sử dụng nhiều cách để đẩy y ra thì y vẫn không buông tay, vô lại cực kỳ.
Hai người đang giằng co thì đúng lúc này Phỉ Lợi Phổ lại khiêng một cái giường lớn bước vào, anh ta liền gật đầu với Lạc Tang, đặt giường ở chỗ trống.
Sở dĩ Lạc Tang biết được Mục Mộc ở tại ruộng, là do Phỉ Lợi Phổ đã báo cho y biết, anh ta vốn hi vọng Lạc Tang và Mục Mộc có thể hòa hảo lại với nhau xong thì đem hắn rời khỏi nhà kho này.
Tuy rằng làm như vậy thì rất có lỗi với Mục Mộc nhưng Phỉ Lợi Phổ thật sự không thể để cho Mục Mộc ở lại nơi này được, điều kiện sống thực sự quá kém.
Phỉ Lợi Phổ nhìn thấy hai người ôm nhau dây dưa, vì vậy thức thời đi ra ngoài, ngồi xổm ở ngoài cửa làm bộ mài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-tien-nam-nhan/2289417/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.