Ngày hôm sau khi Lạc Tang tỉnh lại, liền dựa theo thói quen mà vươn tay mò tìm Mục Mộc nằm ở bên cạnh mình thì lại mò hụt.
Mục Mộc không ở trên giường.
Không nhìn thấy hắn nên Lạc Tang có chút hoảng hốt, vội vàng đi nhanh ra ngoài nhà kho, liền nhìn thấy Mục Mộc và Phỉ Lợi Phổ đang ngồi xổm ở trong ruộng, dường như đang nghiên cứu vấn đề gì đó.
Lạc Tang thở phào nhẹ nhõm, trước đây y đều dậy sớm hơn Mục Mộc, không có gì hạnh phúc hơn so với việc vừa mở mắt ra liền nhìn thấy gương mặt an tường say ngủ của Mục Mộc.
Lạc Tang đến gần hai người, nghe thấy Mục Mộc hỏi Phỉ Lợi Phổ: ” Chỉ tưới nước ngần này sao? “.
Phỉ Lợi Phổ gật đầu, Lạc Tang nhìn thấy trên bờ ruộng có một đống đất nhỏ, vì vậy hỏi Mục Mộc: ” Em trồng quả sữa? “.
Mục Mộc ngước đầu nhìn y, ánh mắt có chút cổ quái, mang theo một chút trách cứ, lại có chút cam tâm tình nguyện.
” Không phải, là đông lam, giai đoạn trưởng thành của quả sữa quá dài, tôi không chờ được “. Mục Mộc cúi đầu, lấy tay đè ép đống đất nhỏ kia, hiện tại đều sắp vào đông rồi, hắn chỉ có thể trồng loại rau có thể sinh trưởng tại mùa đông này mà thôi, Phỉ Lợi Phổ cũng trồng loại này.
Hắn muốn nhanh chóng có thể tự lập được, vốn đang định gỏi Phỉ Lợi Phổ làm cách nào để lấy được trứng chim nhưng nhớ tới trong bụng mình đang có quái vật nhỏ nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-tien-nam-nhan/2289406/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.