Mục Mộc ngồi xuống bàn ăn lại nhìn Đầu Gỗ đang ngồi dưới đất chơi xếp gỗ, lúc này trời đã vào thu, Đầu Gỗ ăn mặc mỏng manh ngồi ở trên mặt đất lạnh lẽo, nhưng giống như không hề gì.
” Mông của con có bị lạnh không? “. Mục Mộc nhỏ giọng hỏi Lạc Tang, rõ ràng thằng nhỏ vẫn mặc quần yếm.
” Năng lực chịu lạnh của thú nhân rất tốt “. Lạc Tang giải thích.
” Lỡ bị cảm lạnh thì sao? “. Mục Mộc không khỏi có chút lo lắng.
” Vậy chứng tỏ thể chất của nó không đủ mạnh, cần phải rèn luyện nhiều hơn “. Lạc Tang nghiêm mặt nói.
Mục Mộc không còn gì để nói, xem ra hắn không thể dùng phương pháp nuôi con ở trên trái đất để nuôi nấng đứa bé thú nhân, lại nói, hắn cũng chưa từng nuôi đứa con nào đâu.
Mục Mộc vươn tay sờ bụng của mình, nghĩ đến không lâu sau nữa hắn sẽ phải nuôi ba đứa con thì vẻ mặt hắn lại trầm xuống, nhất thời cảm thấy áp lực quá lớn.
Văn Sâm Đặc Tư bưng thức ăn để lên bàn, bắt chuyện với Mục Mộc: ” Con ăn trước đi, cha lại xào thêm hai dĩa rau nữa “.
” Con vẫn chưa đói, chờ cho chú và Hi Nhĩ trở về thì cùng ăn luôn “. Mục Mộc vừa dứt lời, Hi Nhĩ ra ngoài làm nghề y liền chạy vào.
” Sư phụ! Con nghe nói Lạc Tang và Mục Mộc… “. Hi Nhĩ dừng lại, bởi vì cậu ta thấy Lạc Tang và Mục Mộc đang ngồi ở bàn ăn, cậu ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-tien-nam-nhan/2289353/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.