Chương trước
Chương sau
Phí Tư là một người trọng tình cảm, hơn nữa Lâm Tái là hậu đại của hắn, hắn đương nhiên cũng không thể tùy tùy tiện tiện mà vứt bỏ Lâm Tái cùng Lục Vũ, cho nên cuối cùng, thật sự giống như hắn đã từng nói, mang theo Lục Vũ cùng Lâm Tái đi dạo Tu Chân Giới.
Tại Tu Chân Giới, long tộc luôn khinh thường nhân loại, nhân loại lại coi long tộc là bảo tàng mà thèm nhỏ dãi vảy rồng, máu rồng, gân rồng… Vì thế Lục Vũ cùng Lâm Tái là một đôi song tu bạn lữ, khiến cho một đống người kinh ngạc mà rớt cằm.
Thực lực của Lục Vũ cùng Lâm Tái không kém, còn có Phí Tư làm hậu thuẫn, vì vậy hoàn toàn có thể đi ngang tại Tu Chân Giới, sau vài năm, bọn họ rốt cục tìm được trái đất.
Người tu chân đều là lãnh tâm lãnh tình, để tâm nhất chính là trường sinh đạo, bởi vậy, bọn họ chỉ động tâm với một ít thiên tài địa bảo có thể tăng cường tu vi, mà trái đất ngay cả một tia linh khí cũng không có, hoàn toàn không khiến cho bọn họ chú ý, chính bởi vì vậy, trái đất ngược lại trở nên vô cùng an toàn.
Sau khi Lục Vũ cùng Lâm Tái lén lút đi vào trái đất, liền phát hiện Khương Đào đã trở thành một đại phú hào, cùng Hughes là một đôi người người hâm mộ, mà cha mẹ người thân của Lục Vũ cũng sống rất tốt.
Lục Vũ lén lút đi gặp Khương Đào, cho đối phương không ít thứ tốt, đồng thời, cũng dặn đối phương nhất định phải chăm sóc cha mẹ mình thật tốt, sau đó, hắn lại lén lút rời đi.
Thời điểm rời đi, tâm tình Lục Vũ có chút phức tạp, những chuyện Khương Đào đã làm khiến Lục Vũ vạn phần yên tâm, nhưng hắn cũng lén lút hạ cấm chế lên người Khương Đào, có cấm chế này, sau này Khương Đào làm gì, bọn họ liền rõ như lòng bàn tay.
Lục Vũ tin tưởng Khương Đào, nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, cho nên, cuối cùng vẫn dùng một chút thủ đoạn nhỏ, đương nhiên, hắn cũng cho Khương Đào rất nhiều thứ tốt để bồi thường.
“Lục Vũ, chúng ta song tu đi!” Lục Vũ còn đang sầu não ly biệt, tâm tư Lâm Tái lại hoàn toàn thay đổi.
Lúc ban đầu, Lục Vũ muốn chạm cũng chạm không được, hiện tại hai người cũng đi tới bước cuối cùng, đương nhiên hắn cũng muốn nhiều hơn.
“Ngươi không thể suy nghĩ chuyện khác sao? Muốn đi bế quan hay không?” Lục Vũ cắn chặt răng mà mở miệng, Lâm Tái dưới sự trợ giúp của Phí Tư mà thành niên, cuối cùng khiến hắn kiến thức được thể lực của long tộc, sau đó, hắn cảm thấy có chút ăn không tiêu.
“Bên ngoài linh khí loãng như vậy, bế quan một trăm năm cũng có kết quả gì, ta không muốn bế quan.” Lâm Tái vô cùng bất đắc dĩ: “Bất quá chúng ta tu luyện công pháp rất xứng đôi, song tu tốc độ tu luyện sẽ rất nhanh, vì có thể làm cho chúng ta càng cường đại, nên vận động nhiều một chút đi!”
“Cút ngay!” Lục Vũ vươn tay đẩy, nhưng Lâm Tái lại biến thành hình rồng, quấn chặt quanh người Lục Vũ, mà đột nhiên vô cùng hưng trí: “Lục Vũ Lục Vũ, ta biến nhỏ một chút, chúng ta thử dạng này được không?”
Con rồng chết tiệt kia liền biến nhỏ lại! Lục Vũ đột nhiên rất muốn cắn đối phương một ngụm, sau đó, hắn còn chưa kịp suy nghĩ, liền bị đối phương “Cắn”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.