Tay nghề của Lâm Tái được rất nhiều người khen ngợi, ngay cả Duy Nhĩ Phúc ăn nhiều mỹ vị như vậy cũng khen không dứt miệng, chớ nói chi là Phí Tư nhiều năm rồi chưa ăn gì, ngay từ đầu Lâm Tái bắt đầu nướng thịt hắn còn thực bình tĩnh, nhưng sau khi mùi thơm tỏa ra, hắn liền trợn to mắt, há mồm hút khí, hành động này đã chứng minh quá rõ ràng!
“Lục Vũ, ngươi ăn trước một chút, ta nướng tiếp.” Lâm Tái nướng thịt rất nhanh, miếng thịt đầu tiên không bao lâu liền nướng chín, sau khi Lâm Tái lấy miếng thịt xuống khỏi vỉ nướng, liền bỏ vào trong dĩa của Lục Vũ.
“Nướng cho ta một ít!” Phí Tư có chút vội vàng mà mở miệng, đồng thời cũng có chút buồn bực, thân thể hiện tại của hắn thật sự là quá lớn, miếng thịt như vậy vừa vào miệng của hắn, cũng không đủ nhét kẽ răng đi?
Lâm Tái nghe Phí Tư nói, cũng không từ chối: “Đi! Ta nướng toàn bộ cho ngài được không?” Hiện tại hắn đã tu chân, khả năng khống chế lửa cũng rất mạnh, mà ngọn lửa của người tu chân, cũng không phải ngọn lửa bình thường có thể so sánh, cho nên tốc độ nướng thịt, đương nhiên cũng rất nhanh.
Nướng cho mình một chút thịt xong, sau đó Lâm Tái lấy ra hai con ma thú nướng lên, vừa dùng dao nhỏ rạch vài đường trên thịt con ma thú, vừa rắc gia vị lên đó, dự định chuẩn bị một bữa ăn ngon cho lão tổ tông.
“Hiện tại bên ngoài khẳng định thay đổi rất nhiều đi? Lúc trước ta căn bản chưa được ăn ngon như vậy.” Phí Tư mở miệng, Tu Chân Giới có rất nhiều mỹ thực, nhưng sau khi hắn tới tinh cầu này, lại cơ bản chưa được ăn thứ gì ngon cả,nhưng hắn có thể tích cốc, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-thanh-than-lo-con-duong-tro-thanh-than/1575949/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.