Những lời nói lúc trước của Douglas, Lâm Tái đều ghi tạc trong lòng, sau khi kiểm tra phía trước phía sau một lần, hắn liền tìm đến vách núi theo như lời của Douglas.
Giữa khu rừng xanh um tươi tốt là một ngọn núi cao cao đứng sừng sững, mà một mặt của nó đã bị phá hư.
Sau khi Lục Vũ cùng Lâm Tái đến gần, liền phát hiện trên vách núi này có một sơn động, mà trong sơn động này, có rất nhiều dấu vết người tu chân lưu lại, nhưng niên đại của mấy thứ này lại vô cùng lâu đời, cho dù là pháp khí, lúc này cũng đã hư hao.
Mà tận cùng bên trong huyệt động, có vết tích sinh hoạt của nhân loại, mà hiện tại, nơi đó cũng bởi vì thời gian trôi qua mà không còn lại cái gì, ngược lại có chút âm trầm.
Lục Vũ nghĩ tới những chủng tộc có thể sống mấy ngàn năm trên khối đại lục này, nghĩ tới nhân loại đã trải qua rất nhiều thời đại mà vẫn không có phương pháp tu luyện tiến bộ, hơn nữa, nơi này có tung tích của người tu chân…
Tất cả những điều này, giống như một bí ẩn rất lớn, mà hắn lại có dự cảm, chìa khóa mở ra bí ẩn kia, hẳn là ngay nơi này.
“Nơi này thật sự từng có người tu chân sao? Lục Vũ, ngươi phải cẩn thận, nếu có Âm U trùng…” Lâm Tái mở miệng, hắn không sợ Âm U trùng, nhưng Lục Vũ thì khác.
“Ngươi thả ra ngọn lửa, thắp sáng phía trước một chút đi.” Lục Vũ mở miệng, Âm U trùng sợ lửa, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chắc chắn chúng ở ngay phía trước.
Hiện giờ Lâm Tái còn chưa đạt tới Kim Đan kỳ, ngọn lửa cũng không mạnh lắm, nhưng sau khi ngọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-thanh-than-lo-con-duong-tro-thanh-than/1575947/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.