Có Mony trợ giúp, tình trạng của Lâm Tái cũng tốt hơn không ít, nhưng từng miếng vảy vẫn tróc ra… Lục Vũ cảm thấy vô cùng thống khổ, còn Lâm Tái, sợ là càng thống khổ hơn đi.
Toàn bộ căn phòng bị đuôi Lâm Tái vùng vẫy lung tung, mà vết máu càng ngày càng nhiều!
Lục Vũ bị mùi máu tươi trong phòng kích thích mà lui lại mấy bước, còn Caroline đã ôm khung cửa mà nôn mửa.
Vẻ mặt Mony ngưng trọng, đem năng lượng của mình lần lượt rót vào thân thể Lâm Tái, nhưng dù vậy, tình trạng của Lâm Tái cũng không thể chuyển biến tốt đẹp.
“Dì Caroline, rốt cuộc Lâm Tái bị gì vậy?” Lục Vũ chỉ cảm thấy toàn thân của mình đều đau nhức, còn có cảm giác sắp mất đi thứ quan trọng nhất của mình, lập tức nhịn không được mà hỏi Caroline bên cạnh, nhưng đối phương lại lắc lắc đầu, cũng không biết Lâm Tái bị gì.
Mony ngay cả thời gian giải thích cũng không có, Caroline lại không biết gì nhiều, Lục Vũ cũng chỉ có thể đứng chờ trước cửa.
Trong khi tâm tình của mọi người đều không tốt, thì chỉ có Tiểu Hắc vẻ mặt thèm nhỏ dãi mà nhìn tình huống trong phòng. “Ác ác” mà kêu, Lục Vũ suy đoán, có lẽ vảy và máu của Lâm Tái, chính là thứ khiến nó thèm nhỏ dãi… →.→”
Biểu hiện của Tiểu Hắc thực dọa người, ngược lại biểu hiện của Tiểu Hồng thì tốt hơn nhiều. Sau khi đi vào Thần Thú điện, nó gặp lại em gái mình, một tiểu Phượng Hoàng tên là Trường Xuyến, hiện giờ hai con Phượng Hoàng này, kéo cái đuôi thật dài mà đứng trên nóc nhà, vừa líu ríu, vừa quan sát tình huống trong phòng.
Mony và Lâm Tái vẫn duy trì trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-thanh-than-lo-con-duong-tro-thanh-than/1575899/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.