Không biết chạy bao lâu, Hàn Chưởng vẫn dâng trào dục vọng cuối cùng cũng nhũn chân, tựa vào một thân cây bên cạnh thở phì phò, lại bỗng nhiên nghe được tiếng sói hú thê lương từ phía xa xa.
"A hú......" Tiếng sói hú kéo dài tạo cảm thê lương giữa trời đêm tĩnh mịch, tăng thêm phần lạnh lẽo giữa rừng rậm mênh mông.
Sợ run cả người, Hàn Chưởng nhìn về phía phát ra tiếng hú, vạn vật dưới ánh trăng u ám đều trở nên mờ ảo, chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng một con sói thật lớn cô độc đứng trên đỉnh núi, hú dài về phía mình đang đứng.
Hắn không đuổi theo....... Hàn Chưởng không biết mình nên thấy may mắn hay là phiền muộn, nhưng nhìn cự lang cô độc hú dài dưới bầu trời đêm lại thấy không đành lòng.
Cuối cùng, Hàn Chưởng xoay người, chuyển động cơ thể hơi mệt mỏi kiên quyết đi về phía trước âm u.
Nhìn chằm chằm vào hướng Hàn Chưởng rời đi, Thụy Tư im lặng đứng đó, tiếng hú bi thương trong miệng cũng ngừng lại ngay khi Hàn Chưởng xoay người rời đi.
Cảm giác gì đó không nói lên lời, lại càng không hiểu vì sao đang yên đang lành Hàn Chưởng lại đột nhiên trở mặt. Chỉ biết tim mình rất đau, rất đau, so với lúc phụ thân vứt bỏ hắn và mẫu thân còn đau hơn nhiều.
Như bị ong đốt vậy, nhìn bên ngoài thì chỉ là một vết thương nhỏ, nhưng thực ra bên trong cơ thể đang từ từ thối rữa.
Không phải không muốn giữ y lại, cứ xông lên bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-nhuoc-nhuc-cuong-thuc-di-the-chi-ca-lon-nuot-ca-be/3196310/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.