Tân Cần vốn định để cho Sparta thăm dò không gian ở trên lầu vào hôm sau nên giữa Dragon Li ở phòng khách tầng dưới. Mặc dù thời tiết đã bắt đầu lạnh, nhưng vẫn không rét lắm. Nó nằm trên giường làm bằng quần áo cũ trong hộp giấy, trông rất thoải mái, ngủ một giấc dài trông thấy. Dragon Li không hề bất mãn chút nào với cái ổ mới đơn sơ này mà còn thông minh rất nhanh đã biết công dụng của nó. Nó lởn vởn trong ổ, đạp đạp chân khắp nơi, rất nhanh đã tìm được tư thế mà mình thích, cuộn tròn, híp mắt lại.
"Chúc ngủ ngon nhé, Sparta." Tân Cần ngồi chồm hổm, nói tạm biệt với Dragon Li. Sparta nghe vậy lại trợn to hai mắt, hất đầu lên nhìn anh. Tân Cần gãi cằm nó. Sparta lại híp mắt, phát ra tiếng khò khè dễ chịu. Tân Cần cười, đưa tay sờ chiếc bụng mềm mại của con Dragon Li. Sparta giơ chân ra, nhẹ nhàng để trên mu bàn tay Tân Cần. Meo meo, nó nhẹ giọng đáp lại. Tân Cần dịu dàng nói tạm biệt: "Mơ đẹp."
Mặc dù trong lòng chứa tâm sự, nhưng Tân Cần lại ngủ say bất ngờ. Đã từ rất lâu rồi, đây là lần đầu tiên anh ngủ trước nửa đêm. Hồi đó hay chơi game, thường xuyên thức khuya, thậm chí thức nguyên đêm là chuyện bình thường. Cuộc sống ngày đêm đảo lộn, lần cuối thức sớm hình như đã là chuyện rất lâu. Chẳng qua là... Tân Cần vừa mở mắt thì phát hiện có gì đó không đúng. Trên ngực của anh rất nặng, hình như thứ gì đó đè lên, ấm áp dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-san-cua-meo/2555147/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.