Vốn dĩ Úc Sương cũng không định gọi cuộc điện thoại này cho Chu Mộ Dư.
Dạo này trời nóng, cậu lại thích mát, buổi tối đi tản bộ về lại ăn một miếng dưa hấu lạnh rất to, sau đó dạ dày lại bắt đầu cồn cào, chạy ra chạy vào nhà vệ sinh cả đêm. Cuối cùng khi sắp không xong, cậu mới uống hai viên thuốc, vất vả lắm mới đỡ hơn.
Tới lúc đi ngủ, một mình Úc Sương nằm trên giường, dạ dày vẫn cảm thấy không thoải mái, lăn qua lăn lại không ngủ được, lúc này mới gọi điện thoại cho Chu Mộ Dư.
Trong điện thoại cậu cũng không thúc giục Chu Mộ Dư về nhà, chỉ nói mình muốn đi ngủ, hỏi gã có muốn cậu chờ để ngủ cùng nhau không.
Chu Mộ Dư dặn dò cậu không cần chờ cứ đi ngủ sớm một chút, kết quả hai mươi phút sau, đèn dưới lầu sáng lên, tiếng xe đi vào cũng vang lên.
Một lúc sau, Chu Mộ Dư từ bên ngoài đi vào, nhẹ tay nhẹ chân thay quần áo, trước tiên đi đến bên giường nhìn Úc Sương một cái sau đó mới đi vào phòng tắm rửa.
Mấy phút sau, Chu Mộ Dư nằm lên trên giường, sờ sờ gáy Úc Sương, kéo người vào trong lồng ngực mình.
Úc Sương mở to mắt: "Tiên sinh..."
"Còn chưa ngủ sao?" Chu Mộ Dư cúi đầu, dựa vào ánh sáng yếu ớt nhìn thấy sức mặt Úc Sương có hơi mệt mỏi: "Sao vậy, khó chịu ở đâu sao?"
"Đau dạ dày, ăn phải đồ hư." Giọng nói của Úc Sương mềm mại, cẩn thận rúc vào lồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-san-cua-han/2647717/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.