Đương nhiên Chu Mộ Dư sẽ không rút dây lưng ra quật Chu Thư Dập. Gã chỉ gọi điện thoại cho ba cậu nhóc, nói cái gì mà gã cảm thấy người trẻ tuổi nên chịu khổ một chút, chuyện mua nhà cho Chu Thư Dập ở London không cần vội.
Vì thế nhà của Chu Thư Dập đã đến miệng rồi lại để bay mất, cậu nhóc sẽ được thử nghiệm cảm giác sinh viên phải ở trọ trước ba tháng.
Nếu không phải sợ Úc Sương mất hứng, Chu Mộ Dư càng muốn ngay lập tức đá bay Chu Thư Dập sang London luôn rồi.
Nhưng lời nói này của Chu Thư Dập cũng nhắc nhở gã, Úc Sương có khả năng sẽ ly hôn với gã.
Mặc dù theo hợp đồng mỗi năm năm bọn họ sẽ kết toán tài sản một lần, nhưng không thể ngoại trừ nguyên nhân nào đó xuất phát từ Úc Sương, sẵn sàng không cần số tiền đó rồi ly hôn với gã.
Chu Mộ Dư tìm luật sư, hỏi có biện pháp nào khiến một người mãi mãi không thể ly hôn với người khác được hay không.
Luật sư nói trên phương diện pháp luật, vẫn có thể hạn chế nhiều nhất việc ly hôn, ví dụ như làm cho đối phương không thể chịu được cái giá phải trả khi ly hôn. Nhưng nếu muốn "mãi mãi", tìm luật sư thì thà rằng tìm pháp sư sẽ hợp lý hơn.
Ý của luật sư là chỉ muốn khuyên Chu Mộ Dư nhưng Chu Mộ Dư lại xem là thật, trong cùng ngày liền dặn trợ lý đi hỏi thăm xem có ngôi miếu nguyệt lão nào linh nghiệm không.
Chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-san-cua-han/2647710/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.