- Người nhà của bác sĩ Lâm đã đến chưa? À, là anh chàng đẹp trai ấy hả? Sự hiện diện của hai vị chắc chắn gây ảnh hưởng không nhỏ đến tâm trạng một người. Tôi nói thế để Lâm lựa chọn giữa việc ra phòng cấp cứu giải thích, động viên hay ngồi đợi ở đây nhé. Giờ thì an tâm giao bệnh nhân này cho tôi.
Có tiếng cười, và cô y tá đang đo huyết áp cho anh cũng tủm tỉm theo. Quỳnh Lâm nói gì đấy nhưng chỉ nho nhỏ nên dù cố gắng Nam Phong cũng không thể nghe thấy.
Anh ra khỏi phòng được một lúc thì Quỳnh Lâm đến. Cô vỗ nhẹ vào chân anh:
- Nó sao rồi?
- Khá hơn rất nhiều nhưng Lâm và mọi người làm tôi thấy ngượng quá vì nó chỉ là vết thương xoàng thôi mà. Bây giờ chúng ta về nhà được chưa.
Dù cố thuyết phục Quỳnh Lâm nhưng cuối cùng anh vẫn phải về một mình bằng Taxi, không có cô đi cùng. Ngang qua phòng cấp cứu, Nam Phong trông thấy một gương mặt rất quen. Không khó khăn gì, anh nhận ngay ra hắn. Giờ Nam Phong mới hiểu những lời trêu cợt bóng gió ban nãy. Trước khi chui vô xe, anh cúi xuống nói nhỏ vào tai Quỳnh Lâm:
- Liệu Lâm có quá mạo hiểm khi đưa tôi đến đây không nhỉ? Căn cứ vào ánh mắt hiện giờ của người ấy có thể thấy hắn đang muốn ăn tươi nuốc sống tôi.
Quỳnh Lâm trả lời mà không ngoái lại, cử chỉ này khiến Nam Phong hài lòng.
- Anh có thể an tâm vì theo đánh giá của tôi, anh không thể là một món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-qua-mien-ki-uc/84857/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.