Buổi sáng cuối tuần, Bạch Lê xách theo hộp giấy đựng đồ ăn vặt Thặng Châu, nhấn chuông cửa nhà Cố Hạm Hạm.
Cậu ta và Cố Hạm Hạm quen biết nhiều năm, đối với quy tắccuộc sống của cô so với chính cô còn rõ ràng hơn. Cố Hạm Hạm, gì cũng được, chính là đối cới bản thân rất tệ, phương diệnsinh hoạt rất không biết lo liệu. Nhất là vào cuối tuần hayngày nghỉ, cô hoặc là không ăn, hoặc là nấu nước sôi pha mìgói.
Vừa đến căn nhà đơn sơ của Cố Hạm Hạm, luôn có thể tìm đượctrong thùng rác một ít hộp mì gói Khang sư phụ, còn nhất định là vị thịt bò kho kinh điển. Cô từng dựng thẳng ngón cái,đắc ý nhìn Bạch Lê mà nói:“ Kinh điển mới là tốt nhất.”
Bạch Lê vô cùng hoài nghi mục đích của Cố Hạm Hạm muốn vàogiới giải trí, là vì cuối cùng sẽ có một ngày được nhậnquay quảng cáo cho mì ăn liền vị này sao.
”Tiểu Bạch“. Cố Hạm Hạm nghe được tiếng chuông cửa, rất nhanhmở cửa cho Bạch Lê. Tâm tình của cô rõ ràng rất tốt, mặc mộtbộ áo ba lỗ nữ bó sát và quần thể thao, da thịt ở cánh tayvà bắp đùi đều lộ ra.
Bạch Lê xem trên người cô chi chít đều là mồ hôi, ngay cả tóccũng dính ướt, dính dính vào trán. Cậu ta kỳ quái quan sátCố Hạm Hạm một phen, có chút hơi kinh ngạc:“ Cậu đây là đangtập thể dục?”
Cố Hạm Hạm nhẹ nhàng kéo cánh tay của cô một chút, làm độngtác khom lưng của bài tập thể dục trên ti vi giống mấy họcsinh tiểu học, cười khanh khách mà nhìn Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-qua-ki-uc/58261/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.