Thời tiết mùa hè nóng bức, mặt trời chói chang vào đầu. Một cái tiểukhất tử đầu không nhúc nhích, từ từ nhắm hai mắt tựa lưng vào cây đa.Quần áo tiểu tử này vô cùng bẩn thỉu, ống quần rách rưới bên cao bênthấp, lộ ra một mảng chân đen xì vì bùn
Xa xa, âm thanh xe ngựa ngày càng rõ ràng
Tiểu khất tử cắn răng, hai mắt nhắm lại, mơ mơ màng màng ngã xuống, chặn đứng đường đi của xe ngựa
“Tiểu khất tử kia, ngươi muốn chết à?” Phu xe hung hăng mắng
Trên đường cái, tiểu khất tử kia không biết sống chết nằm phơi trên mặt đường
Phu xe muốn nhảy xuống ngựa xua đuổi tiểu khất tử, bỗng nhiên trong xe đột nhiên vang lên tiếng chặn lại
“Chậm đã” bên trong xe người nọ thờ ơ phân phó phu xe “Cho tiểu tử ấy chút lộ phí, việc của chúng ta quan trọng hơn”
Tiểu khất tử nghe được lời này, lập tức giơ cánh tay suy yếu lên, lộ ra cánh tay gầy trơ cả xương “Xin thương xót, mang ta đi đi, ta sắp…khôngsống được”
Lời còn chưa nói xong, người đã hoàn toàn ngã xuống
Phu xe hoảng sợ, nhảy xuống xe thăm dò hô hấp của tiểu khất tử, sau đo nhìn lại xe ngựa la lớn “Chủ tử, tiểu tử này còn sống!”
Người trong xe thản nhiên “Một khi đã như vậy, đem hắn lên xe đi!”
Đợi cho tiểu khất tử tỉnh lại, đầu óc vẫn mơ mơ màng màng, chỉ có thểtheo bản năng cảm thấy toàn thân một trận xốc nảy. Hắn vô cùng vui vẻ,đây là mình đang ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-qua-ki-uc/3260191/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.