--- Chính Trực, cậu nói cho bà nội, mình giữ cậu lại như thế nào? Nhanh tranh thủ nói đi, chị Mục Tâm sắp đến rồi.
Tiểu Vũ uy hiếp một cách rất xảo diệu, lời này chỉ có hai người hiểu, lực độ mạnh mẽ bức bách lập tức xuyên qua đánh úp về phía Nguyễn Ức.
Nguyễn Ức hung tợn nhìn cô.
Cô thề, chờ đến ngày khỏe lại, nhất định phải trả lại hết những gì Tiểu Vũ đã làm mấy ngày nay, còn phải trả hết cả vốn lẫn lời.
Đồ khốn!
Bà nội Nguyễn đã trải qua chuyện yêu đương phóng khoáng, thấy một màn này liền hiểu ra.
Cháu gái là bị Tiểu Vũ đè.
Sữa đậu nành trong tay bất ngờ hết ngọt.
Bà nội kiềm chế không phát tiết: "Tiểu Vũ, giúp bà nội đun ít nước ấm, sữa đậu nành này làm lạc giọng."
Bà nội đã lên tiến, Tiểu Vũ tung ta tung tăng mà đi.
Bạn nhỏ vừa mới đi.
Nguyễn Thu phát tiết: "Chính Trực, mặt mũi bà nội đều bị con ném hết."
Nguyễn Ức xoay người nhìn bà nội, một bụng tức cũng không có nơi để xả: "Bà nội, bà lại phát bệnh thần kinh cái gì?"
Mất mặt cái gì mà mất mặt?
Bà nội vô cùng đau đớn: "Con biết không? Con là người duy nhất, trong mấy thế hệ nhà họ Nguyễn chúng ta! Chỉ một mình con! Ai ôi, cái đầu ta, không được, ta cũng phải uống thuốc, phu nhân, phu nhân...thuốc, cho tôi thuốc huyết áp."
Nguyễn Ức:...
Có bà nội, Tiểu Vũ, A Luân cùng Lý Yên ở đây, phòng bệnh liền không có lúc nào ngừng nghỉ.
Trước kia, ở thế giới u ám của Nguyễn Ức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-qua-con-duong-dai-nhat-la-kich-ban-cua-cau/1420904/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.