--- Không chuẩn bị tìm người khác sao? Tôi cảm thấy Tố Nhu là một cô gái không tồi.
Lý Yên trầm mặc một lát, nhìn Nguyễn Ức: "Nguyễn tổng, tôi tạm thời chưa có ý định này."
Nguyễn Ức nghe xong gật đầu, cô nhìn Lý Yên, lại liếc sang A Luân, như suy tư gì: "Thời điểm tốt để mở lòng cho người mới vào."
Lý Yên:...
Tốt nhất vẫn là người độc thân đúng không?
Nguyễn Ức như vậy đừng nói là đối người khác, kể cả Lý Yên cũng cảm thấy xa lạ, Nguyễn tổng ngày thường khôn khéo sắc bén trên thương trường, nói đến tình cảm lại có chút ngây ngốc?
Tiểu Vũ lại tương phản.
Lý Yên nhìn Tiểu Vũ, trong công việc, có thể nói Tiểu Vũ đã hết sức nỗ lực, với cô cũng có thể dùng mấy chữ "miễn cưỡng chấp nhận được" để hình dung. Nhưng trong tình cảm, cô ấy đúng là tên đạo tặc chuyên trộm tâm chốn đào nguyên, bé tí ở nhà trẻ đã bày đặt mở hậu cung, nếu không phải nhờ năng lực này, mới có thể khiến Nguyễn tổng bị trục xuất vài lần vẫn nhớ mãi không quên.
Tố Nhu định chờ đến lúc nghỉ trưa mới tới, Tiểu Vũ thu xếp xong liền bắt đầu nghĩ xem nên ăn cái gì.
Rốt cuộc vẫn đang trong thời kỳ thắt lưng buộc bụng, thời điểm xem đồ ăn, Tiểu Vũ không khỏi liếc mắt nhìn giá tiền, Nguyễn Ức thấy, hướng ánh mắt đến A Luân. . Kiếm Hiệp Hay
A Luân lập tức hiểu, chạy đến quầy bar tìm chủ quán bắt chuyện một phen, rồi cười tủm tỉm mang về một tấm thẻ.
"Bang" một tiếng, thẻ bị ném
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-qua-con-duong-dai-nhat-la-kich-ban-cua-cau/1420881/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.