Hôm nay Hoàng Quân đặc biệt ăn nhiều hơn mọi ngày, mâm cơm của Bảo Lan chẳng mấy chốc mà sạch trơn không còn gì sót lại. Bảo Lan nhìn anh cười khẽ :”Xem ra anh cũng ăn khỏe đó chứ, hoa quả ở trên bàn, anh ăn gì thì tự bổ nhé. Tôi còn đi rửa bát đây.”
Hoàng Quân nhún vai nửa đùa nửa thật :”Có ai đời nhân viên bắt sếp tự bổ hoa quả bao giờ.”
“Hết giờ làm rồi thưa sếp, bây giờ chúng ta chỉ giống như hai người lạ có chút liên hệ mà thôi.”
Hoàng Quân cười nhẹ, anh với lấy quả táo trên bàn cắn một ngụm, táo ta ngọt thanh lại rất giòn, đã từ rất lâu rồi anh không ăn loại quả này nữa. Cảm giác vừa lạ lẫm lại có chút hoài niệm về những kí ức tuổi thơ.
Anh ngồi đó thật lâu rồi cất giọng hỏi vu vơ :”Bảo Lan này, ngày mai cô ly hôn, vậy sau này còn muốn đi bước nữa hay không?”
Bảo Lan nghe câu hỏi thì khựng lại một chút, chuyện này thật lòng cô cũng không dám nói trước. Chỉ là bản thân cô cảm thấy hiện tại rất tốt, không cần chăm sóc ai cũng không phụ thuộc vào ai cô lại càng không cần một người ở bên cạnh mình.
Ngẫm nghĩ một hồi cô nói giọng nhẹ bẫng :”Có lẽ là không.”
“Nếu như thật sự có người yêu thương cô thì thế nào?”
“Sẽ có người như vậy sao?” Bảo Lan nhìn anh, nụ cười trên môi vẫn còn nhàn nhạt :”Một cô gái đã từng ly hôn thì làm sao có thể?”
“Cô đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-qua-bong-toi/2475792/chuong-31.html