Bảo Lan mải ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài nên không hay biết có một người đàn ông đang dần tiến lại phía này. Cho tới khi người đó ngồi xuống ghế trống đối diện với cô thì Bảo Lan mới phát giác ra.
“Sao anh lại ở đây?”
Người đàn ông kia bật cười :”Sao tôi lại không thể ở đây?”
“Anh không bận gì sao?”
“Em quên hôm nay là chủ nhật à? Tôi cũng chỉ là một người bình thường, cũng phải có ngày nghỉ để hò hẹn yêu đương chứ?”
“Ừm…” Bảo Lan gật đầu lơ đễnh đáp một câu :”Thế anh không đi hò hẹn yêu đương đi, ngồi đây làm gì?”
Nghe xong câu nói này khuôn mặt đẹp trai của Hoàng Quân trở nên âm u kèm vài sổ thẳng. Thật sự lúc này anh cũng không biết nên khóc hay nên cười nữa :”Em còn dám hỏi tôi ngồi đây làm gì? Em đang đùa tôi sao?”
Bảo Lan nhăn mặt :”Tôi nói thật mà.”
“Em hỏi thật? Vậy em có nhớ tôi đã từng ở trước mặt bố mẹ em nói những gì không? Tôi nói tôi muốn theo đuổi em, muốn mang lại cho em hạnh phúc. Có phải em đã quên đi điều đó?”
Bảo Lan ngây người.
Cô chưa quên.
Nhưng mà những lời nói đó vốn dĩ cô chỉ cho đó là một lời nói bông đùa không cần để ý. Nhưng mà xem ra người đàn ông trước mặt này không cho là như vậy.
Cô là người phụ nữ đã từng ly hôn, cô tự cảm thấy bản thân không xứng với Hoàng Quân ở tất cả mọi mặt. Anh giàu có,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-qua-bong-toi/2475783/chuong-36.html