Chương trước
Chương sau
Ngũ thử vui vẻ đi vào động nhìn thấy tràn cảnh xảy ra liền tái mặt. Không biết kẻ nào đã ra tay. May mắn là các phương đều rút nếu không chỉ cần xảy ra một trận đấu nữa là Ngũ Thử bỏ mạng mất rồi.

Độn Địa Thử nói:

- Không biết là cao nhân phương nào đã ra tay? Làm sao hắn biết bí mật của chúng ta chứ?

Di Sơn Thử nói:

- Người này hành vi quái lạ. Cũng không biết được hắn muốn bẫy chết chúng ta hay là muốn lưu lại cho chúng ta một con đường sống?

Phi Thiên Thử không nói gì. Hắn âm thầm suy nghĩ các tình huống. Bất ngờ hắn giật mình khi hình dáng Ngưu Kình thoáng qua trong đầu.

- Không lẽ lại là hắn?

Phi Thiên Thử nhớ lại lúc Thù vương mới đến có mang theo nhóm Ngưu Kình. Vậy mà khi giết xong Thù vương lại không thấy bọn họ đâu.

- Đại ca nói đến ai vậy?

- Chính là tên quỷ hình biến lần trước đến đây. Hắn muốn mượn đao giết người, trút hết trách nhiệm lên đầu chúng ta. Như vậy hắn có thể thoải mái kế vị Thù vương làm chủ Tây mạch rồi.

Phi Thiên Thử thiên tính rất nhạy. Lần trước hắn linh tính có chuyện kỳ quái mà thoát mưu Ngưu Kình. Lần này hắn lại đoán đúng thâm ý của Ngưu Kình muốn loại bỏ Thù vương. Bằng cách này Ngưu Kình sẽ tránh bị người thân và huynh đệ của Thù vương trả thù. Bao nhiêu trách nhiệm đổ lên đầu Ngũ Thử còn hắn âm thầm chiếm đoạt ngôi vương.

- Nếu hắn hại chết chúng ta thì với công lao của hắn nhất định sẽ được Thù vương cho cai quản đất này. Ngoài việc dễ dàng làm chủ Đông mạch còn được Thù vương bảo hộ, cớ sao hắn không muốn?

- Hắn có thần thông hoàn toàn khác biệt với các tu chân giả thông thường. Rốt cuộc hắn là thế nào?

Phi Thiên Thử thật sự nghĩ không thông.

Đối với Ngũ Thử mà nói thì Ngưu Kình trở thành điểm úy kỵ lớn nhất của chúng hiện tại. Từ hình dạng, tu vi, thực lực cho đến hành động đều cực kì quái lạ, đúng là thâm bất khả trắc.

Từ khi Ngũ Thử còn đang đuổi giết quân của Thù vương thì Ngưu Kình đã dẫn nhóm chạy về Tây Cấm Ma Sơn Mạch. Nhờ có Tử Kim nhãn nhìn đường nên bọn họ về đến nơi an toàn mà không gặp phải yêu thú lợi hại nào cản đường.

Mục tiêu của hắn chính là trở về Thiên La động sớm nhất. Nếu như để một kẻ nào về trước thì có khả năng Lâm Thái Diễm cùng ba người Kim Đỉnh, Khâm Hòa và Thái Xuyên có thể sẽ bị giết chết.

Ngưu Kình trong lòng suy tính. Nếu Thù vương không chết đi thì hắn suốt đời bị giam lỏng chẳng có thể rời khỏi Cấm Ma Sơn Mạch để gặp lại Mỹ muội. Hắn cũng không thể báo đáp Huyền Cơ môn.

Sau khi Thù vương đã chết thì Ngưu Kình có ba lựa chọn. Một là trở về Huyền Cơ môn suốt đời luyện đan. Hai là về Xà Bang thành ở cùng Lê Kỳ Mỹ nhưng phải tránh mặt Ma giáo. Ba là ở lại làm yêu vương. Hai lựa chọn đầu tiên đều đi vào bế tắc ở chỗ hắn sẽ thiếu dược tài và gây khó khăn cho hai nghĩa đệ của hắn. Chỉ có làm yêu vương mới là thích hợp nhất. Thứ nhất tránh được Ma giáo truy đuổi. Thứ hai dược tài phong phú để luyện đan. Thứ ba cấp dược tài hoặc linh đan cho Huyền Cơ môn và Xà Bang thành để báo ơn. Thứ tư huynh đệ có chỗ dung thân, có đất dụng võ. Thứ năm tiện cho việc đánh yêu vương các phương để trả thù diệt giáo.

Tuy nhiên làm yêu vương cũng sẽ gặp khó khăn lớn. Thứ nhất là yêu thú trong vùng nổi loạn tranh giành quyền lực. Thứ hai là yêu vương các phương có thể cử thần thú lợi hại đến đánh chiếm. Xem xét lại toàn bộ nhân lực hiện tại của Thù vương không ai có thực lực nổi trội để đảm nhiệm vị trí yêu vương này.

Ngưu Kình bèn suy tính kỹ lưỡng đường đi nước bước.

Tiêu Kiếm và Lạc Phi hiện là Kim Đan tiền kỳ thần thú hơn nữa lại là thượng cấp thần thú, có thể miễn cưỡng đấu ngang ngửa với một Nguyên Anh tiền kỳ yêu thú. Hai người Lăng Nhạc và Phi Yến là tinh anh đệ tử của Huyền Cơ môn, mỗi người có thể đấu với một Kim Đan hậu kỳ yêu thú. Khi hai người liên thủ có thể miễn cưỡng đấu với một Nguyên Anh tiền kỳ yêu thú. Ngưu Kình thực lực nếu không tính ba lá lôi phù thì chỉ có thể đấu với một Nguyên Anh trung kỳ yêu thú. Dựa vào ba lá lôi phù hắn có thể nhanh chóng giết được ba Nguyên Anh hậu kỳ yêu thú rồi đối phó với một yêu thú khác. Về tổng thực lực mà nói nhóm của Ngưu Kình có thể đấu với bảy Nguyên Anh kỳ yêu thú.

Nhóm của Ngưu Kình về Thiên La động sớm nhất. Những yêu thú đi cùng Thù vương bị các nhóm yêu nhân tự do cản trở nên chưa về kịp.

Ngưu Kình tập hợp các phu nhân của Thù vương cùng mấy người của Huyền Cơ môn đến nghị sự.

Sau khi thông báo những tin tức trọng yếu, Ngưu Kình mới nói:

- Tình hình của Thiên La động hiện nay rất nguy hiểm. Trước mắt chính là các nhóm Nguyên Anh kỳ tự do sẽ nổi loạn tranh đoạt vương vị. Tiếp theo, nội bộ suy yếu lại mất bảo hộ của Thù vương, chúng ta nhất định sẽ bị thần thú các phương đánh chiếm. Sợ rằng lúc đó chúng ta sẽ bị giết hết.

Ba vị phu nhân Xà Hạt, Thiên Ngô, Hồ Ly vốn không ưa gì nhau, lại không có thế lực riêng. Bọn họ bèn nói:

- Ý ngươi tính thế nào?

Ngưu Kình nói:

- Muốn chống xâm lăng thì nội bộ phải ổn. Muốn nội bộ ổn thì phải chọn ra một người làm yêu vương.

Xà Hạt nói:

- Chọn ra yêu vương ai không biết. Vấn đề là chọn ai?

Ngưu Kình:

- Các ngươi đề cử ai?

Thiên Ngô nói:

- Mạnh nhất hiện nay là Kinh Hồng, thực lực Nguyên Anh hậu kỳ yêu thú. Có lẽ đề cử y làm yêu vương là thích hợp.

Ngưu Kình lắc đầu:

- Thực lực Kinh Hồng không tệ nhưng so với thần thú thì vẫn là quá yếu. Hơn nữa hắn hành sự lỗ mãng rất không tốt.

Hồ Ly nói:

- Còn Tần Lam thì sao?

Ngưu Kình lắc đầu:

- Hắn tuy có khôn khéo nhưng không đủ khả năng khống chế Kinh Hồng.

Ba phu nhân suy nghĩ một hồi không tìm ra người đủ khả năng đảm nhiệm yêu vương.

Ngưu Kình mới nói:

- Muốn đảm nhiệm yêu vương vị trí thì thần thú là tốt nhất có phải không?

Xà Hạt nói:

- Cái đó dĩ nhiên. Không lẽ ngươi định nói Tiêu Kiếm và Lạc Phi?

Thiên Ngô nói:

- Mặc dù họ là thần thú nhưng chỉ mới Kim Đan tiền kỳ. Thực lực quá yếu sợ rằng đánh không lại Kinh Hồng.

Tiêu Kiếm cười:

- Chúng ta một người đánh không lại Kinh Hồng nhưng đại ca ta có thể giết chết Kinh Hồng.

Tiêu Kiếm và Lạc Phi rất có niềm tin đối với Ngưu Kình. Lần trước Ngưu Kình một mình đả thương được thần thú Phi Thiên Thử và uy hiếp hắn. Mà Phi Thiên Thử lại dễ dàng giết được Tiêu Lục là Nguyên Anh hậu kỳ yêu thú. Thực lực Ngưu Kình rõ ràng có thể một mình khống chế được Kinh Hồng.

Hồ Ly nói:

- Ta thực sự không biết Vô Úy y tiên có bản lĩnh này.

Lạc Phi cười:

- Không chỉ như vậy. Đại ca ta còn là một thần thú cấp cao nữa.

Ba phu nhân giật mình nhìn Ngưu Kình nói:

- Thần thú cấp cao?

Tiêu Kiếm:

- Đúng vậy. Chỉ là đại ca ta thường ngày ẩn tàng thực lực đi mà thôi.

Hồ Ly nói:

- Trăm nghe không bằng một thấy. Chi bằng Vô Úy y tiên hiển lộ chút thực lực được không?

Xà Hạt và Thiên Ngô cùng nói:

- Phải đó. Nếu ngươi thực lực mạnh hơn chúng ta. Chúng ta sẽ tôn ngươi làm đại vương.

Ngưu Kình bèn nói:

- Vậy thì ba người các ngươi cùng lên đi.

Ba người Xà Hạt, Thiên Ngô và Hồ Ly nhìn nhau khó tin:

- Ngươi chắc chứ?

- Đương nhiên. Theo ta ra ngoài.

Ngưu Kình bay ra ngoài động, ba người kia liền bay theo. Ngưu Kình khống vật phóng đến vây lấy ba nữ yêu.

Ba nữ yêu bị áp lực khủng bố đè nặng vô cùng khó cựa quậy. Khống vật này đối phó với thần thú còn được huống hồ là đối phó với yêu thú đồng cấp. Ngưu Kình mang ba nữ yêu đập mạnh vào vách đá. Bọn họ không thể gượng lại bèn vung pháp bảo ra đánh Ngưu Kình.

Ba cây đao vừa mới bay ra liền bị khống vật của Ngưu Kình ép quay lại đâm vào cổ ba nữ yêu. Bọn họ hoảng hốt hét lên một tiếng tức thì hóa thành bản thể yêu thú.

Xà Hạt biến thành một con bò cạp đen to dài hơn hai mươi mét, cái đuôi của y thị vểnh lên còn cao hơn cả mấy cây đại thụ xung quanh. Thiên Ngô hóa thành con rết trăm chân dài gần năm mươi mét. Hồ Ly hóa thành con cáo bảy đuôi cao hơn ba mươi mét.

Khi hóa thành bản thể sức mạnh của họ tăng lên rất cao. Cả ba đồng thời hướng đến Ngưu Kình công kích.

Ngưu Kình bay ở giữa ba cự đại yêu thú dễ dàng né tránh. Hắn cố ý khuấy động cho các yêu thú khác chạy đến xem. Đây là dịp phô trương thanh thế nên càng nhiều người biết càng tốt. Chẳng mấy chốc mà rất nhiều yêu thú từ Kim Đan kỳ đến Nguyên Anh kỳ đều tụ tập lại.

Khi thấy người xem đã đủ đông, hắn dùng khống vật áp bức lôi cả ba yêu thú quật mạnh vào vách núi. Đồng thời hai mắt biến hóa phát ra quang tiễn quét nhanh một cái cắt ngang thân thể bọn họ. Bởi vì quang tiễn chỉ đi lướt qua rất nhanh nên chỉ rạch trên bụng ba yêu thú một vết cắt sâu mà không có làm đứt rời. Ba yêu thú đau đớn kêu lên một tiếng đồng thời hiện lại nhân hình.

- Chúng ta thua rồi.

Ngưu Kình bèn thu khống vật lại. Ba nữ yêu rơi xuống đất, trên người vẫn còn một vết cắt sâu gần đan điền. Nếu như Ngưu Kình cố sát thì vết cắt đó đã phá hủy Nguyên Anh của bọn họ rồi.

- Thế nào? - Ngưu Kình hỏi.

Ba nữ yêu nói:

- Vô Úy y tiên quả nhiên lợi hại. Chúng tôi xin theo ngài.

Tiêu Kiếm nói:

- Chỉ vậy thôi sao?

Ba nữ yêu nhìn nhau gật đầu bèn cùng quỳ xuống một chân nói lớn:

- Đại vương.

Những yêu thú xung quanh không hiểu chuyện gì xảy ra. Lâm Thái Diễm bèn nói:

- Thiên La đại vương đi viễn chinh chẳng may tử trận.

Các yêu thú nhất thời hỗn loạn ầm ĩ cả lên. Lâm Thái Diễm nói tiếp:

- Chúng ta vừa mới nghị sự xong, thấy Trương Vô Úy y tiên không những có tài luyện đan mà thực lực cũng rất mạnh. Hỏi ra mới biết ngài ấy cũng là một thần thú ẩn thân. Nay chúng ta quyết định tôn ngài ấy làm tân đại vương. Ở đây có ai không phục?

Đám yêu thú xung quanh cao nhất là Nguyên Anh trung kỳ, không có ai đủ bản lĩnh một mình đấu với ba phu nhân của Thù vương. Bọn họ vừa chứng kiến Ngưu Kình đánh bại ba vị phu nhân nên trong lòng đã nể sợ thực lực của Ngưu Kình. Thêm vào Ngưu Kình là đại ca của hai thần thú nên bọn dễ dàng liên tưởng đến Ngưu Kình cũng là thần thú.

Một vài yêu thú bàn tán với nhau:

- Thần thú vốn vô cùng kiêu ngạo. Hai vị Tiêu Kiếm và Lạc Phi đồng ý nhận Trương y tiên làm đại ca dĩ nhiên ngài ấy cũng phải là thần thú rồi.

- Cái này ta đã đoán ra từ lâu rồi a. Giờ này ngươi biết là hơi muộn rồi đó.

Lâm Thái Diễm nói:

- Ở đây chúng ta đã đồng ý tôn Trương y tiên làm đại vương. Các ngươi kẻ nào dám phản kháng?

Toàn bộ yêu nhân xung quanh đều hướng tới Ngưu Kình mà hành lễ:

- Đại vương.

Ngưu Kình nói lớn:

- Ở đây ta làm đại vương nhưng không làm một mình. Hai nghĩa đệ của ta cũng làm đại vương với ta.

Tiêu Kiếm và Lạc Phi tiến lên đứng bên cạnh Ngưu Kình.

Lâm Thái Diễm bèn hỏi:

- Chẳng biết ba vị đại vương đã có danh hiệu hay chưa?

Ngưu Kình, Tiêu Kiếm, Lạc Phi cùng nói:

- Ta gọi là Tử Kim vương.

- Ta gọi là Ngân Ti vương.

- Ta gọi là Hắc Lân vương.

Lần này chúng yêu lại hô lớn:

- Tử Kim đại vương. Ngân Ti đại vương. Hắc Lân đại vương.

Ngưu Kình cười:

- Tốt. Các ngươi mau chuẩn bị tiệc mừng. Chúng ta sẽ làm lễ đăng vị trong ba ngày.

Nói đoạn, Ngưu Kình xuất từ trong nhẫn trữ vật ra mấy chục cái xác Kim Đan kỳ và Nguyên Anh kỳ yêu thú còn tươi rói. Mấy cái xác này chính là thu thập ở chỗ Ngũ Thử mà có. Những yêu thú chịu trách nhiệm nấu nướng liền mang số xác yêu thú đó đi.

Ngưu Kình nói:

- Các ngươi mau thông báo đến các nơi trong lãnh thổ kẻ nào muốn làm hộ pháp thì mau đến gặp ta. Ta có số lượng lớn linh đan, Nguyên Anh và Kim Đan muốn tặng cho bọn họ.

Ngưu Kình vừa nói vừa xuất ra rất nhiều Nguyên Anh và Kim Đan bay lơ lửng. Những yêu thú nhìn thấy đều hết sức chấn động. Giết được nhiều yêu thú lợi hại như vậy quả thật không tầm thường. Hơn nữa mỗi cái Nguyên Anh vô cùng quý giá lại dễ dàng đem làm tặng vật thật là hào phóng.

Tin tức về tam vị tân đại vương cùng thông báo chiêu mộ hộ pháp nhanh chóng truyền ra nhanh như bão tố. Ngay hôm sau đại tiệc bày ra có hơn năm mươi yêu thú cấp bậc Nguyên Anh kỳ đến dự. Yêu thú Kim Đan kỳ số lượng đông trên hai trăm. Bọn họ đến không có đi tay không mà còn mang theo nhiều quà mừng.

Sau khi đại tiệc tạm nghỉ, Ngưu Kình đã chọn ra được mười tám vị hộ pháp và ba mươi tinh nhuệ hộ vệ. Những người này đều đã đạt đến Nguyên Anh kỳ. Có người còn là Nguyên Anh hậu kỳ sắp đột phá lên Đổng Hư kỳ nữa. Vốn dĩ những Nguyên Anh hậu kỳ trước đây không phục vụ cho Thù vương. Chỉ là bọn họ nghe nói đại vương mới là một y tiên luyện được linh đan vô cùng lợi hại. Bọn họ bèn muốn đến làm hộ pháp để nhờ cậy linh đan để khi độ kiếp sẽ dễ thành công hơn.

Ở giữa bàn tiệc Ngưu Kình đem Kim Đan và Nguyên Anh tặng cho các hộ pháp và hộ vệ. Hắn còn tặng mỗi người một viên linh đan bổ trợ quí giá. Mấy người họ uống xong liền thấy khí chất cơ thể trở nên rất tốt.

Đợi cho tất cả linh đan đã được uống hết, Ngưu Kình bất ngờ thông báo mỗi viên linh đan đó có hai tác dụng. Một là đề thăng tu vi. Hai là bảo đảm sự trung thành. Đảm bảo sự trung thành có nghĩa là chúng có chứa kịch độc, mỗi một năm phải uống giải dược một lần nếu không sẽ chết chắc.

Một tên Nguyên Anh hậu kỳ lỗ mãng tức giận mắng chửi Ngưu Kình âm hiểm. Ngưu Kình lập tức biến thành quỷ hình trực tiếp khống chế và dùng quang tiễn bắn chết hắn. Thân thể hắn lại bị Ngưu Kình hấp huyết đến khô kiệt ngay giữa bàn tiệc. - Thị uy a.

Những người khác từ đó hoàn toàn tuân theo mệnh lệnh của ba huynh đệ Ngưu Kình.

Ngày hôm sau, những cao thủ Nguyên Anh hậu kỳ đi theo Thù vương viễn chinh trở về thì mọi việc đã nằm trong tầm kiểm soát của Ngưu Kình. Bọn họ nhanh chóng bị các hộ pháp khống chế và bắt phục dụng linh đan trung thành.

Tình hình nội bộ của Tây mạch nhanh chóng được ổn định. Ngưu Kình cho đổi tên Thiên La động thành Tĩnh Phong động và cho xây dựng một tòa lâu các gọi là Nghênh Phong Lâu gần đó. Tòa lâu này được dùng để đón tiếp các phương sứ giả có thể đến trong thời gian tới.

Sau khi nội bộ tạm yên, Ngưu Kình tính đến việc hảo hữu với bên ngoài. Hắn để cho Lâm Thái Diễm trở về Tử Vi môn còn mấy người Lăng Nhạc trở về Huyền Cơ môn. Trước khi đi Ngưu Kình còn đem nhiều dược tài và linh đan nhờ họ gửi tặng đến hai tiên môn này.

Chỉ trong vòng một tuần, Ngưu Kình cho phát thiệp thông báo đến yêu vương các phương, tiên môn các phái về việc lên ngôi của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.