Lão già từ khô mộc quyền trượng hóa ra đại thụ che trời.
Mạc Thiên Cửu ngước đầu nhìn, mặc dù đã sớm hiểu nhưng vẫn không khỏi trầm trồ thần tiên thủ đoạn.
Hắn phất tay rải đậu thành binh, một trăm bộ giáp sắt xuất hiện.
Lão già hơi ngưng mi, thủ đoạn này hình như là luyện khôi thuật sĩ, chỉ là chưa từng nghe nói Đại Trịnh có luyện khôi thuật sĩ dạng này. Đúng hơn là tất cả các vương triều xung quanh đây đều không nghe nói có luyện khôi sĩ cấp độ Trúc Cơ.
Kể từ sau lần đại biến kia, luyện khôi thuật đi xuống, luyện khôi thuật sĩ hành tẩu thế gian cực hiếm.
Nhưng hiếm không đồng nghĩa mạnh. Lão già tay kết ấn, cành lá vươn ra.
Mạc Thiên Cửu búng tay. Thật ra hắn điều khiển kim loại bằng ý chí, khua tay múa chân chỉ để tỏ ra ngầu lòi, để kẻ địch nghĩ hắn thi triển công pháp.
Tất cả người sắt hai tay giơ lên, bắp tay mở ra, một nòng súng nâng lên, sau đó là… tạch tạch tạch…
Đạn bắn liên thanh, mùi thuốc súng cháy nồng nặc.
Cành lá bị bắn tơi tả. Nhưng phải công nhận một điều cây đại thụ này không tầm thường, cứng như thép vậy, đầu đạn không xuyên vào được thân cây.
Lão già nhăn mày, ám khí gì thế này? chưa từng thấy qua.
Keng! một viên đạn xuyên qua cành lá phòng thủ, bắn tới trước mặt lão nhưng bị dừng lại giữa không. Cũng may là có lồng linh khí bảo vệ nếu không lão đã bị thương.
Lão đưa tay cầm lấy viên đạn, vận lực một cái bóp bẹp, rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nhan-dai-nao-tu-tien-gioi/1000991/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.