Bọn họ trở về kinh thành.
Mạc Thiên Cửu dặn:
“Phủ quốc sư tên các ngươi không dùng được, chỉ được phép treo tên của ta.”
“Vâng, vâng…” Nguyên Ân Thi tươi cười, như vậy với hắn là quá đủ rồi.
Ngừng một chút, Mạc Thiên Cửu nhìn Nguyên Tống Thiến thở dài:
“Trong phủ quy định nghiêm ngặt, đáng tiếc không thể mang nàng theo được.”
Nguyên Tống Thiến cúi đầu.
“Không dám làm khó công tử.”
Nàng bây giờ đã thay đổi cách xưng hô.
Nguyên Ân Thi mắt đảo một vòng, nghĩ ra một kế hay.
“Mạc huynh phía đông kinh thành, Nguyên gia có một biệt phủ chưa dùng, chi bằng Mạc huynh và Tống Thiến ở lại nơi đó, thuận tiện cho cả hai người.”
Mạc Thiên Cửu nhìn hắn, ngưng vài giây thì bật cười:
“Chủ ý tốt, chủ ý tốt!”
Cái này ngươi cũng đã nghĩ xong.
Nguyên Ân Thi từ trong túi gấm lấy ra hai chiếc chìa khóa giao cho Mạc Thiên Cửu và Tống Thiến.
“Đây là chìa khóa biệt phủ, bây giờ đã là của Mạc huynh.”
Hắn sau đó lại lấy ra một tờ giấy: “Còn đây là giấy tờ nhà, mong Mạc huynh nhận cho.”
Mạc Thiên Cửu cầm lấy, cười híp mắt, xem ra tên này đã chuẩn bị từ lâu.
Cũng tốt! có nơi ở riêng vẫn tốt hơn là ăn nhờ ở đậu phủ quốc sư, luôn có cảm giác không thoải mái, nhiều lúc muốn hét lên để giải tỏa cũng không dám.
…
Phủ quốc sư.
Sau khi thu gom đủ Thải Tinh Kim, bước tiếp theo là luyện chế.
Phù phù phù… hai tên hạ nhân thay nhau thổi gió, nhiệt độ trong lò cực cao, nóng hừng hực, than hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nhan-dai-nao-tu-tien-gioi/1000973/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.