Khi bọn Mạc Thiên Cửu đã rời đi, trả lại không gian yên tĩnh cho đình hồ, một người trung niên khoác hoàng bào tiến tới, tay chắp sau lưng, ngắm nhìn mặt hồ hoa sen.
“Quốc sư chắc chắn hắn là linh căn cấp bốn mà không phải phàm nhân?”
“Bệ hạ có thấy phàm nhân nào có thể điều khiển được phi kiếm?” Diệp Hồng Vân hỏi lại.
“Linh căn cấp bốn… tương lai Nguyên Anh nha!” Thái Đức nhìn mặt nước lăn tăn thơ thẩn.
“Bệ hạ tiếc tài sao?” Diệp Hồng Vân từ từ mở mắt, nhìn bóng lưng vị cửu ngũ chí tôn quyền khuynh thiên hạ này.
“Đúng là có chút tiếc.” Thái Đức không che giấu ý nghĩ trong lòng nói.
“Bệ hạ đổi ý sao? nếu như hắn thành Nguyên Anh cũng có thể trợ giúp bệ hạ đạt thành ước muốn.”
“Đổi ý?” Thái Đức hoàng đế khóe miệng cong lên. “Vì sao phải đổi ý? Nguyên Anh… thì đã sao? trông chờ vào người khác ban phát chi bằng tự tay nắm lấy. Hắn tiềm lực càng lớn, trẫm càng muốn.”
Diệp Hồng Vân đã đoán trước được câu trả lời nên không ngạc nhiên. Làm hoàng đế chí cao vô thượng, luôn muốn nắm mọi sự trong tay, làm sao lại trông chờ vào người khác.
“Các phe cũng đang ngó chừng hắn.” Diệp Hồng Vân nhắc nhở.
“Quốc sư yên tâm, thiên hạ này vẫn là thiên hạ của trẫm. Trẫm không muốn hắn chết thì hắn không chết được.” Thái Đức giơ bàn tay che trời giống như muốn bao trùm thiên địa, tự tin nói.
…
Mạc Thiên Cửu cầm Thanh Thiên Nhất Khí ra đọc, theo hướng dẫn bắt đầu hấp khí.
Phàm nhân hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nhan-dai-nao-tu-tien-gioi/1000953/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.