Mạc Thiên Cửu dắt tay Yên Mộng bỏ đi, chỉ là mới được vài bước thì gặp ba tên đại hán cao to đi ngang giữa đường.
Bọn họ tránh sang một bên nhưng ba tên này là cố tình gây sự. Một tên hất vai, đánh trúng vào Yên Mộng khiến nàng kêu lên một tiếng ngã xuống.
“Ấy! cô nương này thật vô lễ, đụng người ta còn không xin lỗi.” bọn họ lập tức bắt lấy cơ hội đổ tội.
Mạc Thiên Cửu hừ lạnh, trò tiểu nhân này không ngờ ở thế giới này cũng có, hắn cứ nghĩ tiên nhân phải có chiêu trò nào cao cấp hơn chứ.
Khi hắn cúi xuống đỡ Yên Mộng dậy thì ba tên này đã bao vây bọn họ.
“Nàng không sao chứ?” hắn ân cần hỏi.
“Thiếp không sao?” nàng phủi phủi tay áo bẩn, nở nụ cười để hắn an tâm.
Một tên thấy vậy cười nửa miệng chỉ tay mọi người.
“Hắc, hai tên này không ngờ đụng người ta xong vẫn có thể tình tứ được!? thật không biết liêm sỉ là gì.”
“Mọi người đến đây mà xem đôi cẩu nam nữ này.” một tên khác khuấy động.
Tên còn lại chỉ thẳng mặt bọn họ:
“Tiện nhân, hôm nay bị ta bắt gian tại trận ngươi còn gì để nói.”
Mọi người thấy ồn ào, hiếu kỳ xúm lại xem, đây vốn là cái chợ, không thiếu người ham vui. Bọn họ không biết chuyện gì xảy ra nhưng không quan trọng, bọn họ có thể suy đoán, suy một ra mười, từ không thành có.
Vậy là câu chuyện đôi cẩu nam nữ được vẽ lên hết sức phong phú và kịch tính.
Yên Mộng hai mắt long lanh đầy nước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nhan-dai-nao-tu-tien-gioi/1000946/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.