Hai bên giao chiến trực diện, đánh nhau đến trời long đất lở, chấn động khung giường. Nửa ngày sau, một bên giương cờ trắng đầu hàng. Chiến trường la liệt, nước chảy thành sông, địch chết ba ta chết bảy.
Mạc Thiên Cửu ôm tiểu nương tử trong lòng, hỏi:
“Hoàn thành sao?”
Lý Bình Nhi hai má vẫn còn đỏ ửng, rúc vào trong lòng hắn, nói:
“Theo lời tiên trưởng, tiểu nữ đã lấy được tóc của lão Chu Thường.”
“Làm rất tốt! nàng xứng đáng được thưởng.” hắn mỉm cười, tay bắt đầu vo gạo.
“Tiên trưởng chậm đã… không phải vừa mới xong sao?” Lý Bình Nhi đỏ mặt.
Nửa ngày sau, bọn họ mới xong việc.
Mạc Thiên Cửu bày ra bàn làm phép. Hắn dùng giấy vàng cắt thành hình nhân, to khoảng lòng bàn tay, pha chu sa mực, dùng bút vẽ mắt mũi miệng ngũ quan cho hình nhân.
Sau đó dùng sợi chỉ xuyên qua tứ chi và đầu, cột vào hai miếng gỗ dẹp.
Hắn tiếp tục đốt sợi tóc của Chu Thường, hòa than vào trong máu gà, lấy ngón cái nhúng vào máu gà rồi in lên trước ngực hình nhân, miệng lẩm bẩm chú ngữ:
“Mắt ngươi là mắt ta, mũi ngươi là mũi ta, tai ngươi là tai ta, lưỡi ngươi là lưỡi ta, da ngươi là da ta…”
“Thiên thi địa táng, quỷ thần nghe lệnh, bắt hồn Chu Thường, cho ta sử dụng…”
Hắn cắn môi bật ra máu, phun máu vào con rối.
Hắn sau đó sắc mặt uể oải, cầm lên hình nhân giấy đưa cho Lý Bình Nhi dặn:
“Đặt dưới giường Chu Thường, ba ngày sau con rối sẽ bắt lấy một hồn của Chu Thường, lúc đó con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nhan-dai-nao-tu-tien-gioi/1000919/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.