Bên ngoài sơn động đang diễn ra giao tranh ác liệt.
Cự kiếm rơi xuống, Huyết Đồ gào thét, hai tay chắp lại bắt lấy lưỡi kiếm không cho nó rơi xuống. Nhìn giống như một con kiến đang cố gắng chống trời.
Tư Đồ Uyên Thành ngón trỏ điểm nhẹ điều khiển cự kiếm ong ong rung động, thế không thể cản. Huyết Đồ gập gối hai chân run run, thân hình từ từ trùng xuống, đại sư huynh sắc mặt trầm trọng, mạnh như vậy.
Hai tên sư đệ và sư muội thì đã nằm rạp xuống đất, hoàn toàn chịu đòn.
Phốc! Mũi kiếm đã cắm vào ngực Huyết Đồ, chậm rãi xuyên qua.
“Gào!” Huyết Đồ ngửa mặt gào lớn không cam lòng nhưng mà nó đã cố gắng hết sức.
Đại sư huynh sắc mặt trắng bệch, cắn răng, nếu ngươi đã muốn chơi vậy ta chơi với ngươi.
“Thực Huyết Bào!” hắn hét lớn, bàn tay chắp lại, hai ngón cái chọc vào ngực, máu tươi trào ra. Lấy tinh huyết làm mực, hắn tại trên không vẽ ra một cái ấn ký ngôi sao sáu cánh, ba vòng tròn xếp chồng lên nhau, sau đó nhấn một cái, ấn ký nhập vào người Huyết Đồ.
Huyết Đồ đột nhiên khí tức tăng vọt, gân tay nổi lên dữ tợn, mười đầu ngón tay cắm vào cự kiếm.
Răng rắc… cự kiếm xuất hiện vết nứt, từ mười đầu ngón tay Huyết Đồ xuất hiện tơ máu giống như rễ cây nhanh chóng xâm nhập lan tràn phá hoại cự kiếm.
Tư Đồ Uyên Thành ư lên một tiếng, dưới lụa mỏng một dòng màu chảy xuống. Ực! Nàng cưỡng ép nuốt máu ngược vào bụng.
Trên cự kiếm tơ máu lan tràn bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nhan-dai-nao-tu-tien-gioi/1000910/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.