Nhận mười hai đồng xu, Chu Thường tỏ ra lo lắng, lão biết gia đình mình là thế nào, ngoài mặt yên vui, bên trong là bão tố. Lợi dụng cơ hội này ám hại Chu Đạt là quá dễ dàng. Lão gọi mấy vị phu nhân, con cái đến, nghiêm giọng nói:
“Ta không biết các ngươi là cái gì suy nghĩ nhưng nghe rõ đây! Chu Đạt là hy vọng để gia tộc chúng ta tiến thêm một bước. Sĩ, nông, công, thương. Chu gia chúng ta là thương gia mặc dù giàu có nhưng vẫn luôn bị xem thường. Lần này chính là cơ hội đổi đời cho Chu gia chúng ta, tuyệt không thể có sai lầm nào, nếu không… hừ hừ…”
Mọi người nghe đến đây đều hiểu Chu Thường lúc này vô cùng nghiêm túc.
Bà cả đứng ra, giọng dịu dàng:
“Lão gia yên tâm, đều là người Chu gia chúng ta sẽ dốc hết sức mình, nếu có thể giúp được Đạt Nhi ta giảm thọ mười năm cũng không tiếc.”
Bà ba lập tức tỉnh, trong lòng nghiến răng, bà già này lại cướp mất tiên phong. Bà ba đứng ra biểu thị:
“Đúng vậy lão gia, vì Chu gia cho dù có chết cũng không một giây chần chừ.”
Những người khác cũng lần lượt đứng ra biểu thị thành ý.
Bà hai liếc xéo, Chu Đạt là con của bà, bà không cần biểu thị cái gì thành ý, bà tất nhiên cố gắng hết sức nhưng mấy tên hồ ly này khiến bà lo lắng, đều không phải thứ tốt đẹp gì, chỉ sợ lúc này đang cầu cho Chu Đạt thất bại.
Chu lão gia tạm thời yên lòng, hy vọng bọn họ thật lòng, nếu không…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nhan-dai-nao-tu-tien-gioi/1000904/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.