Mới vừa tắm rửa, mặt quần áo ngủ xong, Tiểu Bạch lấy khăn lau tóc vài cái thì chuông điện thoại reo lên. Tiểu Bạch bắt máy thì đầu dây bên kia xuất hiện một người phụ nữ trung niên, bà hỏi thăm Tiểu Bạch ăn uống gì chưa rồi bắt đầu tuôn một tràng.
"Con đó, ngày mai là ngày đầu đến lớp rồi, đừng có mà giở ra mấy cái trò nghịch ngợm ma quái, biết chưa?"
Tiểu Bạch vừa gật đầu nói biết rồi thì mẹ cậu lại nói tiếp: "Không chỉ là mỗi ngày mai mà nguyên cả học kì cũng đừng có mà giở trò, nghiêm túc học hành cho mẹ. Còn nữa, yêu đương cũng được nhưng đừng có lún sâu quá, nếu có bạn trai thì phải dắt về nhà cho mẹ xem xét, có biết không?"
"Mẹ! Con chỉ mới lên đại học thôi mà, làm gì yêu đương sớm vậy?" Tiểu Bạch nhăn mặt nhằn mẹ.
Mẹ Tiểu Bạch nhìn Tiểu Bạch bằng nửa con mắt nói bà còn không hiểu con mình sao, vốn dĩ từ khi lên cấp hai đã đi học vì hai thứ đó rồi, một là có trai xinh, hai là tìm mấy trò quái dị để chơi. Mà cũng lạ là thằng con trai của bà vẫn lên lớp đều đều, điểm này thì bà không thể phủ nhận được, thằng con phá phách nhưng lại thông minh không khác gì thằng cha.
Nói đoạn mẹ Tiểu Bạch lại dặn đến mấy thứ linh tinh, nào là nhớ đem tập viết, nhớ ủi đồ trước khi đi học, rồi nhớ ăn sáng các thứ. Sau cả tiếng đồng hồ, mẹ cậu mới chịu tắt máy và trả sự bình yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nhan-an-thit-nguoi/2851693/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.