Hôm sau Nhậm Nhã Lâm nhận được cuộc gọi từ Lục Thành ở công ty.
“Em nghe đây, sao vậy?”
“Vợ à, em có thời gian thì đến xem Hân Hân một chút, hôm nay em ấy xin nghỉ phép, bảo là sức khoẻ không tốt”
“Vậy à? Em biết rồi, có thời gian em sẽ qua tìm em ấy”
“Được, Tiểu Thuần cứ để anh đón, em cứ an tâm đến đó đi”
“Được”
Sau khi giao công việc lại cho nhân viên thì lập tức cô ấy đã lái xe đến nhà Lục Tĩnh Hân.
“Hân Hân, em có ở trong đó không?”
Lục Tĩnh Thân lê cơ thể mệt mỏi bước ra mở cửa, Nhậm Nhã Lâm nhìn cô thì vô cùng lo lắng.
“Sao em tiều tụy vậy? Có chuyện gì à?”
“Em không sao, chị đừng lo”
“Không sao là sao chứ? Chị nhìn em không đơn thuần là bệnh bình thường đúng không? Có chuyện gì, nói chị nghe đi”
Cố tỏ ra bản thân không sao, nhưng với chút tâm tư này của cô ấy thì làm sao có thể qua mặt được Nhậm Nhã Lâm.
“Hân Hân, lúc trước chị không quan tâm em nên để em chịu rất nhiều uất ức, bây giờ chị không mong chúng ta vẫn như vậy, có chuyện gì thì hãy nói cho chị biết có được không? Chị sẵn sàng lắng nghe em mà”
Nghe được lời này Lục Tĩnh Hân vỡ oà bật khóc, cô ấy nghẹn ngào nói.
“Anh ấy trở về rồi, nhưng………nhưng anh ấy cũng đã có bạn gái rồi, chúng em không còn cơ hội nữa rồi”
Nhậm Nhã Lâm thương xót ôm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nguoc-chieu-gio-den-ben-canh-em/3323915/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.