“Bác sĩ Lục à, tôi đang đi chơi mà anh cũng làm phiền là sao vậy ?”
“Chúc mừng sinh nhật cậu đó”
“Tốt vậy sao ? Nói thẳng ra đi, có chuyện gì ?”
“Định hỏi cậu sắp tới có rãnh không giúp tôi tìm một thứ”
“Rãnh, cậu nhờ tôi nếu không muốn rãnh thì cũng phải rãnh thôi”
“Vậy thì tốt”
Sau một lúc nói chuyện Tần Thiếu Nhiên đi đến chỗ Niệm Khiết đang ngồi.
“Đi thôi”
“Đi đâu vậy ?”
“Đưa cô đến một nơi tuyệt vời”
Họ cùng nhau đi, đi không lâu thì họ vào một khu ẩm thực đường phố, Tần Thiếu Nhiên không hề có dáng vẻ của một tên thiếu gia ăn chơi sa đọa mà lại vô cùng háo hức với các món ăn đường phố này, Niệm Khiết ngạc nhiên nhìn Tần Thiếu Nhiên giới thiệu món ăn cho cô.
“Cô thử món này đi, rất ngon, chỗ này bán cũng rất lâu rồi, rất nổi tiếng ở đây”
Niệm Khiết xuất thân nghèo khó tuy thường xuyên ăn mấy món thế này nhưng quả thật nơi này bán rất ngon.
“Ừm, ngon thật đó”
“Đến đây, còn mấy món này cũng ngon lắm, tôi biết một tiệm mì rất ngon”
Tần Thiếu Nhiên vô tư nắm lấy tay Niệm Khiết kéo đi.
Ngồi ở một quán mì ven đường, Niệm Khiết cẩn thận hỏi anh.
“Tuy gặp anh chỉ vài lần nhưng đây là lần đầu thấy anh bình dị thế này, anh rất thường hay thế này sao ?”
“Không có, chỉ là…….hôm nay là sinh nhật tôi, lúc nhỏ khi gia đình chưa giàu có thế này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nguoc-chieu-gio-den-ben-canh-em/2878115/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.