“Nè, Lăng Nghiên cậu làm trò gì vậy chứ ? Sao lại gửi thứ đó vào nhóm lớp cũ của chúng ta ?” 
Nhậm Nhã Lâm tức giận gọi điện tra hỏi Lăng Nghiên, ngược lại với Nhậm Nhã Lâm mà Lăng Nghiên lại cảm thấy rất vui vẻ. 
“Đừng giận mà, mình đang giúp cậu đó thôi” 
“Giúp mình ? Mình thật sự muốn biết cậu giúp mình ở chỗ nào đó ?” 
“Nói chung là mình cảm thấy như vậy rất tốt, cậu không thấy mọi người đều cảm thấy ngưỡng mộ cậu à ?” 
Nghe đến đây, Nhậm Nhã Lâm chợt có chút trầm tư. 
“Lăng Nghiên, thật ra mình và Lạc Bộ Thiên vào giây phút nói lời chia tay thì đã không nên day dưa với nhau nữa rồi, bây giờ mình sắp trở thành vợ của Lục Thành, mình chỉ muốn chuyện cũ lắng xuống, dù sao cũng từng bên cạnh nhau, không nên làm nhau khó xử như vậy” 
“Được, nghe lời cậu vậy, sau này mình không làm chuyện như vậy nữa” 
“Ừm, vậy thôi mình còn có việc, cậu làm việc đi” 
“Được, tạm biệt” 
Sau khi tắt máy Nhậm Nhã Lâm tiếp tục vào trong, cả ngày hôm ấy cô ấy ở lại nhà họ Lục, đến tối Lục Thành lại bất ngờ trở về đó, khi thấy anh Nhậm Nhã Lâm đã vô cùng bất ngờ. 
“Bác sĩ Lục” 
“Sao vậy ? Thấy tôi ở đây cô bất ngờ lắm sao ? Tôi chỉ về nhà của mình thôi mà” 
“Đúng là như vậy ha” 
“A Thành, về rồi à ? Vào xem cái này thú vị lắm” 
Bà nội vừa thấy Lục Thành 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nguoc-chieu-gio-den-ben-canh-em/2878105/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.