Sau khi từ Lục gia trở về thì trời đã khuya, Nhậm Nhã Lâm cùng chồng trở về nhà, vừa trong Lục Thành đã nói với cô. 
“Tôi có thứ này cho em” 
Nhậm Nhã Lâm ngạc nhiên, đi cùng anh ấy. Khi vừa vào trong căn phòng trước đó như bản sao phòng phẫu thuật của Lục Thành thì bây giờ lại vô cùng khác lạ. 
“Đây là ?” 
“Hôm nay tranh thủ lúc ở bên ngoài nên tôi cho người vào sửa sang lại căn phòng này cho em” 
Nhậm Nhã Lâm từ từ đi vào trong, mọi thứ được chuẩn bị vô cùng kĩ lưỡng, ảnh cưới của hai người cũng được treo bên trong, cô vui vẻ nhìn nó một lúc. 
“Mỗi phòng tôi treo một bức ảnh, nếu em không thích thì có thể đổi bức khác” 
“Không sao, tôi rất thích” 
“Đồ của em tôi không tiện đụng vào nên lát nữa sẽ kéo vali sang cho em” 
“Được, cảm ơn anh” 
Lục Thành vừa đi thì Nhậm Tinh Khả vừa gọi đến cho cô ấy. 
“Khả Khả, sao vậy ?” 
Nhậm Tinh Khả ngập ngừng một lúc lâu mới tiếp tục nói làm cho Nhậm Nhã Lâm vô cùng lo lắng. 
“Em sao vậy ? Sao gọi cho chị lại chẳng nói gì cả ?” 
“Chị……” 
Nhậm Nhã Lâm căng thẳng hỏi. 
“Rốt cuộc là thế nào ? Em nói đi” 
Sau đó không lâu Lục Thành mang vali vào phòng cho Nhậm Nhã Lâm thì vô cùng bất ngờ khi thấy cô ấy đang thơ thẩn rơi lệ. 
Lục Thành đi đến chỗ cô ấy từ từ cúi người hỏi cô đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nguoc-chieu-gio-den-ben-canh-em/2878066/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.