“Bác sĩ Lục, hồ sơ bệnh án của anh cần đây”
“Cảm ơn cô, cứ để đó đi”
Lục Thành vừa xem hồ sơ thì chợt nhớ ra hôm trước Nhậm Nhã Lâm nói muốn ăn bánh ngọt, anh ấy lúc này liền lên mạng đặt ngay một cái bánh để khi tan làm mang về cho cô ấy.
Cùng lúc đó em gái anh gọi đến.
“Tủ lạnh, anh và chị dâu có về nhà ăn cơm không ?”
“Không về, anh về trễ nên sẽ ăn cơm với chị dâu tại nhà”
“Nhưng cả nhà đợi mọi người được mà”
“Anh sợ chị dâu em sẽ mệt thôi, cô ấy có thói quen ngủ sớm, anh không muốn làm cô ấy mệt”
“Đúng là người đàn ông của gia đình, chu đáo quá đó”
“Lắm lời, nếu không có gì thì anh tắt máy đây, anh chuẩn bị đến đón chị dâu em rồi”
“Được, tạm biệt”
Lục Thành sắp xếp hồ sơ mang về nhà nghiên cứu, sau đó nhanh chóng rời khỏi bệnh viện để đến đón Nhậm Nhã Lâm.
Khi anh ấy đến nơi thì thấy Tần Thiếu Nhiên đã đến đó từ lúc nào.
“Sao cậu lại ở đây ?”
“Ây, lão Lục sao cậu tan làm sớm vậy ? Tôi nhớ trước đây cho dù được tan làm sớm cậu cũng đâu có muốn về”
Lục Thành đi đến tỏ vẻ châm biếm vỗ vào vai Tần Thiếu Nhiên.
“Kẻ cô độc như cậu, đừng để ý chuyện người đã có gia đình như tôi”
Tần Thiếu Nhiên bị nói đến ngớ người không thể phản bác.
“Tôi………”
Nhậm Nhã Lâm và Niệm Khiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nguoc-chieu-gio-den-ben-canh-em/2878044/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.