Lục Thành đau lòng, ngậm ngùi nhớ về việc năm đó.
“Năm đó là dì ấy muốn cứu vãn mọi thứ nên mới tìm cách giúp ông, nhưng cuối cùng thì sao ? Bản thân dì ấy lại vì hít phải quá nhiều khí độc mà sinh bệnh không qua khỏi………Vạn Lân Quân, ông mang hận thù trong nhiều năm như vậy nhưng lại chẳng hề biết mình luôn hận sai người”
Vạn Lân Quân vẫn cố chấp không muốn tin, ông ta liên tục phủ nhận.
“Không thể nào ? Dự án đó tôi dùng rất nhiều thời gian để nghiên cứu thì làm sao lại có lỗi sai được ?”
“Đến lúc này rồi mà ông vẫn còn nghĩ ông không sai sao ? Vì sự cố chấp của ông mà hại chết ba tôi và dì Dĩnh, chính vì sự cố chấp đó của ông mà đã hại chết bao nhiêu mạng người ông biết không ?”
Lục phu nhân bên cạnh trầm mặc, bà ấy đã lên tiếng nói về một việc mà không phải ai cũng biết vào năm đó.
“Lúc mẹ của anh lâm bệnh, A Dĩnh từng đến tìm tôi để vay một khoản tiền lớn……..anh có biết cậu ấy vay tiền tôi để làm gì hay không ?”
Vạn Lân Quân đưa mắt về phía Lục phu nhân, ông ta có vẻ đã đoán được một phần nào đó nhưng lại không thể lên nói nên lời.
“Anh biết lí do đúng không ? Anh đoán ra được rồi đúng không ?”
Khi xưa sau khi Vạn Lân Quân gặp khó khăn, Viên Dĩnh đã âm thầm tìm đến chỗ Hàn Oánh.
“Oánh Oánh”
“Sao cậu lại tìm mình vậy ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nguoc-chieu-gio-den-ben-canh-em/2877960/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.