Trong đôi mắt to tròn lấp lánh của Thủy Vụ Dạ lúc này đã tràn ngập những giọt nước mắt lấp lánh như thủy tinh, chứa đựng một cỗ bi thương, biểu hiện bất lực không tả nổi, cảnh này để cho Thủy Linh Thần nhìn thấy làm tim anh bỗng nhiên loạn nhịp, anh đem người em trai đang khóc đến thương tâm kia vào lòng.
“Đừng khóc, anh làm sao có thể bỏ rơi em, anh cũng chỉ còn mỗi mình em…” Anh đem thân hình mềm như không xương của Thủy Vụ Dạ ôm càng thêm chặt, anh thấy cậu em trai này của mình giờ phút này rất khác lạ, cậu yếu đuối nhưng hoa lệ tựa như một viên pha lê trân quý, chỉ cần nhẹ nhàng đụng vào, liền có thể bị phá nát: “Chỉ cần có em…những chuyện khác đối với anh không còn quan trọng nữa.”
“Có thật không…” Thủy Vụ Dạ tự trong lồng ngực của anh ngẩng đầu lên, đôi mắt to chất chứa những giọt nước long lanh tràn ngập nỗi bất an nhìn anh chăm chú.
“Đương nhiên!”
“Quá tốt rồi!” Thủy Vụ Dạ đầu tiên là lộ ra một nụ cười vui sướng, khiến cho Thủy Linh Thần nhìn đến nhất thời sững sờ, sau đó lấy tốc độ sét đánh không kịp che tai đem gò má của cậu nâng lên, dùng sức mà hôn xuống.
Bỗng dưng Vụ Dạ quay mặt anh cảm giác được môi của Vụ Dạ đang ở trên môi của chính mình nhẹ nhàng ma sát qua lại , tuy rằng không hiểu em trai mình làm ra hành động này là có ý gì, nhưng bản thân mình cũng không chán ghét cái tư vị ấy, vì lẽ đó anh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ngan-cam-tinh/1321415/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.