“Vụ Dạ, chờ anh a!”
Trong phòng, một thiếu niên cao to anh tuấn quay về cửa chính lớn tiếng gọi.
Thiếu niên được gọi là Vụ Dạ kia tựa hồ không có ý tứ dừng lại, đã đi tới đứng bên cạnh xe màu đen xa hoa ở ngoài cửa chính.
“Hi Nhi, chân còn đang bị thương, đừng đi loạn nha!”
Thủy Linh Thần lấy bánh mì sandwich nhét vào miệng, thiếu niên đáng yêu ngồi đối diện ưu nhàn ăn bữa sáng, bàn giao một câu liền cầm túi bận rộn chạy ra ngoài.
Doãn Hi Nhi nhìn bóng lưng Thủy Linh Thần khuất xa, bỗng nhiên cười khổ một tiếng. Chuyện quan hệ anh em không tốt lắm, làm hắn nhớ tới mình và Doãn Lạc.
“Nhị thiếu gia, mời lên xe!”
Tài xế mặc đồng phục chỉnh tề giúp cậu mở cửa xe, cung kính mà làm tư thế mời.
Thủy Vụ Dạ ngồi vào xe, đối với tài xế còn ở ngoài xe đợi Thủy Linh Thần nói:
“Lái xe đi”.
“Nhưng… Đại thiếu gia…”. Mặt tài xế lộ vẻ khó xử.
“Tôi kêu anh lái xe không nghe à!” Thủy Vụ Dạ hạ thấp giọng ra lệnh.
Đã như vậy, hắn cũng chỉ đành ngồi trên ghế tài xế chuẩn bị lái xe, hai mắt không tự chủ quét về phía kính chiếu hậu. Trong gương chính là dung nhan Thủy Vụ Dạ như hoa sen mới nở, da thịt trắng nõn được cẩn thận chăm sóc, lông mày lá liễu mắt sáng như sao, môi hơi nhếch, này quả thật chính là người có khuôn mặt đẹp. Lần đầu gặp gỡ nhị thiếu gia, hắn còn một lần coi chính mình gặp phải tiên tử, thật lâu không dời nổi mắt. Hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ngan-cam-tinh/1321411/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.