Tuy nói vị này ác liệt, nhưng bình thường đón đãi khách khứa rất nhiệt tình, chỉ cần hợp nhãn hắn, thậm chí có thể được lập tức xưng huynh gọi đệ. Ngược lại nếu khiến hắn vừa mắt, dù người có tỏ ra thân thiện đến mấy, hắn sẽ hận không thể dùng ánh mắt để lăng trì người. Cũng bởi thế hắn được mọi người thân thượng gọi bằng cái tên Vân Diễm công tử.
Mà cái vị Vân Diễm công tử này hiện đang vô cùng nhiệt tình đón một vị khách mới bước vào Uyển Lâu. Tuy nhiên nếu để ý kĩ ánh mắt của hắn thì đây không phải ánh mắt nhìn một vị khách bình thường mà mang theo một chút hoài niệm và sủng nịnh. Vậy vị khách này là ai? Tại sao có thể khiến Vân Diễm công tử tính khí thất thường có ánh mắt như vậy.
“Ngân công tử, đã lâu không gặp” Vân Diễm công tử kinh ngạc nhìn tử y nam tử đứng trước cửa, lập tức gạt tiểu nhị đang định bước ra tiếp đón sang bên, đích thân đi đến mỉm cười nói “Ngươi cũng biến mất thật lâu a. Thế nào, du ngoạn Thuỷ Minh lâu như vậy, giờ mới nhớ trở về thăm bằng hữu sao?”
“ Ninh ca, ngươi lại dám chất vất ta? Ta còn chưa tính sổ với người đó” Nam nhân tử y được gọi là Ngân công tử vừa thấy Vân Diễm công tử liền hùng hổ xách cổ hắn “ Vậy ngươi có thể giải thích cho ta xem chuyện hoa khôi mới là thế nào? Theo ta nhớ người có cầm kỹ tuyệt đến mức có thể thanh tẩy tạp niệm người thường mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-vuong-phi/2113479/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.