Dương Tử Mi thấy được sự nghi ngờ của anh, vội vàng giải thích.
- Tống tiên sinh, ông ấy là ông cậu của em. Chúng em vừa mới gặp nhau trên phố ban nãy.
- Hoá ra là vậy.
Tống Huyền hiểu ra, gật gật đầu.
- Tiểu Mi, vận may của em đúng là nghịch thiên đấy! Đi dạo phố lung tung cũng có thể nhận thêm ông cậu.
- Ha ha... trên thế gian này người với người nếu có duyên với nhau thì dù đi một vòng lớn rồi cũng sẽ gặp nhau.
Tăng Thiên Hoa vui vẻ cười nói.
- Chú Tăng nói rất phải.
Tống Huyền gật đầu, mời Tăng Thiên Hoa vào phòng khách ngồi.
- Chỗ này của cháu đúng là bao năm rồi vẫn không thay đổi.
Tăng Thiên Hoa nhìn quanh bốn phía rồi ngồi xuống.
Sadako bước tới pha trà cho ông.
Sadako pha trà rất chuyên nghiệp, động tác thanh nhã lại rất biết cách phô ra nét tinh tuý của trà đạo tựa như đang thưởng thức một môn nghệ thuật.
Tăng Thiên Hoa tưởng Sadako là vợ của Tống Huyền, cũng không hỏi nhiều về cô ấy, chỉ cảm giác cô gái đó sao lại giống Dương Tử Mi đến vậy.
Ăn cơm xong, Tăng Thiên Hoa thấy Dương Tử Mi chung sống hài hoà với mọi người ở đây, ông cũng yên tâm ra về.
- Ông cậu, đây là món quà cháu tặng ông. Hy vọng ông lúc nào cũng đem theo nó bên mình.
Lúc nãy khi Tăng Thiên Hoa đang trò chuyện với Tống Huyền. Dương Tử Mi mượn cớ vào trong phòng, lấy từ chiếc nhẫn cất giấu đồ của mình ra một viên ngọc thạch khắc hình con giáp trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378549/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.