- Cô bé, cháu tên là gì? Đây là danh thiếp của tôi, tôi muốn đền đáp ơn cứu mạng của cháu.
Hoàng Hoa Sâm đưa danh thiếp của mình cho Dương Tử Mi và hỏi tên của cô.
Dương Tử Mi cầm lấy danh thiếp nhìn một cái. Quả nhiên là Phó bí thư của thành phố Quảng Nguyên.
- Gọi cháu Dương Tử Mi là được.
Dương Tử Mi khẽ lắc đầu nói:
- Thi ân không cầu báo đáp. Cháu cứu ông chẳng qua là do trùng hợp nhìn thấy mà thôi chứ không hề có mục đích gì cả, không cần phải báo đáp đâu!
Thông thường, người khác nhìn thấy danh thiếp và biết được thân phận của ông ta rồi đều sẽ đối xử với ông ta bằng một thái độ khiêm tốn, nhiệt tình.
Thế nhưng cô lại chỉ bình thản nhìn một cái, ánh mắt cũng chẳng thay đổi chút nào tựa như ông ta chỉ giống những người qua đường bình thường.
Là do tuổi tác cô còn nhỏ, không hiểu được ý nghĩa của chức quan hay là cô đã quen gặp những người còn có chức vụ cao hơn ông ta?
Dáng vẻ hào phóng của cô trông có vẻ như xuất thân từ gia đình giàu có.
Nhưng mà, trong ấn tượng của ông ở thành phố Quảng Nguyên không có đại gia tộc nào họ Dương cả.
Mà lúc này Dương Tử Mi cũng đang quan sát ông ta.
Cô phát hiện vệt đen giữa ấn đường của ông ta không hề biến mất sau khi tránh được một kiếp nạn vừa rồi, trái lại nó càng trở nên đậm hơn.
Lẽ nào còn có một kiếp nạn khác đang chờ đợi ông ta?
Kiếp nạn đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378544/chuong-851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.