Một trăm đồng không được sao?
Dương Tử Mi trả giá.
- Ba trăm đồng chắc giá, thiếu một đồng cũng không bán!
Bởi vì vừa rồi ông chủ không lừa được tiền của Dương Tử Mi nên có chút căm tức. Bức tranh này là do ông ta nhặt được trong đống rác không hề đáng giá tiền, bức tranh này do một tranh sĩ vẻ khá ẩu, nó căn bản chỉ là bức tranh giả mà thôi. Vì thế, ông ta mới cố ý cuốn lên để khơi gợi sự tò mò của khách hàng, không trả tiền thì ông ta không cho mở, lừa được ai thì hay người đó.
- Lỡ mà mua trúng thứ không đáng tiền thì tôi lỗ nặng rồi!
Dương Tử Mi cố ý thở dài một hơi, cô làm bộ như tùy tiện cầm lấy pho tượng phật rồi nói:
- Thứ này chắc không đáng giá tiền đâu nhỉ, ba trăm đồng để mua bức tranh kia thì đáng giá nhưng ông có thể tặng kèm thứ này cho tôi không? Tôi mang về lừa em trai tôi, nói với nó đây là đồ cổ.
Pho tượng Phật bằng đồng đúng là không đáng giá tiền, ông chủ dùng một đồng là mua được nó rồi.
- Được rồi, cầm đi cầm đi! Hôm nay gặp một cô gái khôn khéo như cô đúng là mệt lớn mà!
Ông chủ cửa hàng giả bộ đau lòng nhưng trong tâm ông ta đã vui mới mức hát vang rồi. Hôm nay ông ta có thể kiếm được ba trăm đồng cũng coi như là thu hoạch không nhỏ rồi.
Dương Tử Mi đưa ba trăm đồng cho ông ta, cầm lấy bức tranh cuộn và pho tượng phật bằng đồng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378506/chuong-813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.