Quỷ? Sao có thể như vậy được? Quỷ làm sao có thể chạm vào đồ đạc được chứ?
Dương Tử Mi hung hăng trừng con mèo đen:
- Mày lừa tao phải không?
Mèo đen nhắm mắt lại giả vờ ngủ.
Dương Tử Mi nổi cáu, xách nó lên:
- Còn giả vờ nữa coi chừng tao đá mày ra ngoài.
Mèo đen vẫn cứ quyết tâm giả chết như thế.
Thấy nó giống một đứa trẻ bướng bỉnh mặt dày mày dạn, Dương Tử Mi thật sự bực mình mà cũng vừa cảm thấy buồn cười nên không nỡ ném nó đi, bèn vỗ vỗ cái mông nó mấy phát rồi vứt nó trở lại cái giường êm.
Cô vào phòng của Tiểu Thiên, hỏi nó có thấy việc gì khả nghi hay không.
Tiểu Thiên lắc đầu.
Dương Tử Mi bất đắc dĩ ra phòng khách.
Tống Huyền thấy tay cô trống trơn, nghi hoặc hỏi:
- Tiểu Mi, sách đâu?
Mặt Dương Tử Mi đầy vẻ sầu khổ:
- Không thấy, kể cả tấm thẻ bài gỗ đào nữa.
Sắc mặt Tống Huyền thay đổi:
- Em không cất kỹ sao?
- Em đã giấu kỹ trong két sắt rồi, những thứ khác trong két đều còn. Thậm chí, cả viên dạ minh châu ngàn năm vẫn ở đó nhưng lại không thấy sách với thẻ bài gỗ đào đâu cả, có thể ai đó đã cố ý lấy đi rồi.
Tống Huyền gật đầu nhẹ, không nói thêm lời nào nữa. Chỉ là ánh sáng ban đầu trong ánh mắt cũng dần ảm đạm.
- Tống tiên sinh, xin lỗi đã làm mất quyển sách quý giá của anh... Anh yên tâm, em nhất định sẽ tìm được cho anh! - Dương Tử Mi vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378448/chuong-755.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.