Anh ta chắc không phải là một tên sumo nổi tiếng, tiền lương có được không nhiều. Nếu không, cũng sẽ không chịu từ Nhật Bản xa xôi đến tận đất nước Trung Hoa xa lạ, không một chút lợi ích này làm gì.
Dương Tử Mi nhìn dáng vẻ tên sumo, đoán biết anh ta đã động tâm. Cô lấy chi phiếu ra, vẫy vẫy trước mắt anh ta:
- Cho anh ba giây suy nghĩ. Hoặc là lấy chi phiếu hoặc là lấy lại cái này!
- 3…
- 2…
- 1…
Nhìn thấy tên sumo có vẻ còn do dự. Dương Tử Mi thu chi phiếu lại, trả Ngũ Mang Tinh lại cho Fujiki:
- Nếu tiền không mua được, vậy thì trả lại cho các người! Sau này chúng ta không nợ nần gì nữa.
- Tôi bán! - Tên sumo kia vội vàng kêu lên.
- Năm trăm vạn!
Dương Tử Mi nở nụ cười, trong đôi đồng tử đen hiện lên một chút xảo huyệt:
- Giờ mới bán... nhiều nhất chỉ đưa một trăm vạn thôi! Ai bảo anh do dự làm gì! Một trăm vạn... bán không? Cho anh ba giây suy nghĩ. Nếu không, giá lần sau nữa là năm mươi vạn.
- 3…
- 2…
- Tôi bán! - Tên sumo kia che bộ ngực đau đớn, vội nói.
Chính mắt thấy mình vừa đánh mất năm trăm vạn, anh ta hối hận đến muốn đấm xuống đất.
Fujiki kinh ngạc nhìn anh ta, chỉ có điều không nói gì.
Dương Tử Mi vỗ tay cười to:
- Giao dịch thành công!
Cô viết một tấm chi phiếu một trăm vạn đưa cho Fujiki:
- Thứ này là do tôi mua! Từ nay chúng ta không còn chuyện gì nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378440/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.