Ngón tay của người đàn ông đội mũ nhỏ và đen trông giống móng vuốt chim ưng, nhìn ngoằn ngoèo nhưng lại có lực. Gã ta lấy từ trong túi vải rách ra một cái gương cổ có cán dài bằng đồng.
Vì người đàn ông đội mũ nên Dương Tử Mi không thấy được vẻ mặt của hắn. Nhưng khi lấy gương ra, tay gã run nhè nhẹ, có thể thấy được dường như gã rất sợ hãi cái gương này.
Dương Tử Mi chưa nhận lấy gương mà mở Thiên Nhãn ra xem.
Trên mặt gương này đích xác có một vật khí đồ cổ rất nồng đậm. Vật khí này rất kì quái, còn hiện lên vô số màu sắc trùng trùng điệp điệp, hỗn loạn đến nỗi làm cô không phân biệt được thứ đó là vật may mắn hay xui xẻo nữa.
- Tôi có thể xem thử được không? - La Anh Kình trước đây chỉ nghe nói gương này rất kì quái chứ chưa thật sự nhìn thấy bao giờ. Bây giờ thứ này lại đặt trước mắt làm sao anh ta có thể kiềm chế được lòng hiếu kỳ.
- Ừ! Anh xem trước đi. - Dương Tử Mi gật đầu.
Loại gương này hẳn là giống như gương Tụ Hồn, ít nhiều cũng có chút quỷ dị.
Cô là một "quái thai" làm người tận hai đời, không biết có thể trực tiếp cầm lấy cái gương kia được không.
Chỉ có điều, cô nhìn điêu khắc đồng tinh tế xung quanh gương có thể đoán ra tấm gương này là một vật đến từ thời Tần.
Nhận lấy ngọn đèn pin, La Anh Kình cẩn thận chiếu vào gương cổ kia.
Dương Tử Mi đứng ở nơi gương không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378429/chuong-736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.