Sau khi Nhược Khê rời đi, ánh mắt Dương Tử Mi chiếu vào Trần Văn Đạt.
Trần Văn Đạt sợ đến mức rụt cả cổ lại.
Nhất mạng, nhì vận, ba phong thủy.
Sống trên đời được mấy mươi năm, gã ta khác với mấy cô cậu trẻ tuổi đang đứng vây xem đằng kia. Gã rất tin vào phong thủy.
Gã cũng có nghe nói về Dương Tử Mi - vị đại sư phong thủy nổi tiếng này.
Có nằm mơ gã cũng không nghĩ đến mình vừa mới đắc tội với người ta, thậm chí còn đê tiện đến nỗi muốn bao nuôi người ta.
Gã rất sợ cô ta ghi thù trong lòng.
Gã vội vàng bò đến dưới chân Dương Tử Mi:
- Xin lỗi Dương đại sư, là do tôi có mắt mà không thấy Thái Sơn. Vì con đàn bà đê tiện kia mà đắc tội đến cô, xin cô rộng lượng không so đo với kẻ tiểu nhân như tôi.
Dương Tử Mi đúng là lười so đo với gã, có điều tâm trạng đi chơi đã bay hết không còn gì.
- Chúng tôi có năm người, vốn dĩ đang hứng trí đến đây chơi lại gặp cái chuyện thối nát này làm mất hết cả hứng không thể đi chơi tiếp được nữa. Yêu cầu quản lý Trần bồi thường cho chúng tôi tiền năm tấm vé vào cửa. - Dương Tử Mi lên tiếng.
- Hả?
Trần Văn Đạt không hề nghĩ đến chuyện cô ta lại chỉ đòi bồi thường mỗi tiền vé vào cửa, thành ra không kịp phản ứng lại.
- Chẳng lẽ quản lý Trần không muốn trả ư?
- Trả... trả chứ! - Trần Văn Đạt vội vàng cướp lời, đưa đến hai ngàn tệ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378426/chuong-733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.