Hạ Mạt vừa nghe, tức trào máu:
- Xin lỗi, tôi cũng thích sạch sẽ! Sẽ không đi lau ghế cho người khác!
- Chẳng lẽ các người không muốn chữ ký của tôi sao? - Nhược Khê tức giận hỏi.
- Xin chữ ký của cô để làm gì? Đừng nói đến việc cô chỉ là một diễn viên phụ, cho dù là minh tinh quốc tế Chương Tử Di đến đây tôi cũng không muốn xin chữ ký.
Hạ Mạt mở miệng nói:
- Chẳng lẽ minh tinh nào cũng đều kiêu ngạo, tự luyến như cô. Thật không thể hiểu nổi?
- Cô nói cái gì?
Nhược Khê nghe thấy Hạ Mạt cười nhạo cô ta chỉ là một diễn viên phụ, đâm trúng chỗ đau của cô ta. Ngay lập tức giống như một con nhím xù lông, chỉ tay về phía Hạ Mạt:
- Lập tức xin lỗi tôi!
- Xin lỗi, tôi cảm thấy tôi nói không hề sai! - Hạ Mạt kéo tay Dương Tử Mi.
- Tử Mi, chúng ta đi thôi! Thật sự không ngờ, tính cách của minh tinh là như vậy, sau này không coi phim cô ta đóng nữa.
- Cô nói cái gì? - Nhược Khê lớn giọng:
- Người đâu, mau cản bọn họ lại! Hôm nay tôi nhất định phải bắt bọn họ xin lỗi tôi!
Mấy nhân viên phục vụ xung quanh đều vây lại đây.
Có một người mập lùn mặc vest xa xỉ, trước ngực đeo bảng tên quản lý Trần Văn Đạt vội vàng chạy tới.
- Cô Nhược Khê, xảy ra chuyện gì vậy ạ? - Trần Văn Đạt đứng trước mặt Nhược Khê ân cần hỏi.
Đôi mắt ti hí như mắt lươn nhìn chằm chằm vào bộ ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378415/chuong-722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.