Mẹ ơi, khoan hãy qua nhà cậu ba, mẹ nghỉ ngơi một chút, chờ con xử lí xong việc rồi đi, được không ạ?
Dương Tử Mi không muốn chậm trễ thời gian nữa, nói với Hoàng Tú Lệ:
- Mẹ chờ con ở nhà cậu hai là được.
- Nữu Nữu, chuyện này không được đâu, nếu để cậu ba biết mẹ đến nhà anh hai mà lại chậm trễ không qua luôn nhà bọn họ thì họ sẽ giận đó.
Hoàng Tú Lệ vội vã lắc đầu.
- Giận thì giận chứ, dù sao bọn họ cũng như thế rồi, giờ này mẹ qua bên đó thì sắc mặt bọn họ cũng không tốt hơn tí nào đâu.
Dương Tử Mi càng nóng vội nói.
Nhà cậu ba không giống hai nhà cậu kia, bọn họ không để cảm xúc hỉ nộ lộ ra ngoài như cậu cả mợ cả, cũng không chanh chua đanh đá như mợ hai. Họ ngoài mặt cười cười nói nói nhưng lại là loại người miệng nam mô bụng bồ dao găm.
Cho dù là cậu ba hay mợ ba thì tính tình bọn họ từ một khuôn đúc ra.
Đối phó với thể loại người như bọn họ rất mệt.
Ai mà biết được lúc này, mợ hai vì nhận được quà cáp của Hoàng Tú Lệ. Mẹ con cô chân trước vừa đi, mợ hai đã chân sau chạy đến nhà cậu ba khoe khoang rối rít:
- A, chú ba, thím ba à... Tú Lệ đã qua nhà chú thím chưa? Cô ấy làm ăn phát đạt, mua cho tôi chiếc áo khoác lông cừu hơn chín trăm đồng, mua cho Hoàng Cường nhà tôi cái áo khoác da hơn nghìn đồng, lại còn cho bọn trẻ mỗi đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378384/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.