Dương Tử Mi đỗ xe đứng ở dưới cửa nhà, bảo Sadako ở bên dưới chờ, mình thì lên lầu.
Sadako là một xác sống, trên người ít nhiều cũng mang theo khí âm sát không tốt, cô mới không để cho Sadako đi vào nhà mình.
Bởi vì Dương Tử Mi đã gọi điện báo trước, để mẹ cô chuẩn bị sớm xuất phát. Dù lúc này mới sáu rưỡi nhưng Hoàng Tú Lệ đã chuẩn bị xong xuôi, bà cũng đã quen tầm này dậy đi ra cửa hàng bánh mì.
- Nữu Nữu, tóc của con...
Hoàng Tú Lệ thấy mái tóc biến thành màu băng lam quỷ dị, suýt thì bị dọa ngất.
- Mẹ, con không sao đâu, con chỉ nhuộm kiểu tóc hơi lập dị chút thôi.
Dương Tử Mi ôm vai mẹ:
- Mẹ đã ăn sáng chưa?
- Mẹ ăn rồi, con ăn chưa?
- Vâng, con ăn rồi.
- Vậy chúng ta đến nhà bà ngoại thôi, đã năm năm rồi mẹ chưa về nhà, mẹ rất nhớ nhà.
Hoàng Tú Lệ cười đôn hậu, nhưng trong ánh mắt lại tràn ngập một tia chua xót.
Ngày mùng hai năm mới của năm năm trước, bà cùng Dương Thanh về nhà thăm gia đình anh em. Nhưng vì lúc đó quá nghèo, bà chỉ nhận được sự ghẻ lạnh, châm chọc khiêu khích của bọn họ, đến một người tiếp đãi cũng không có.
Bà chỉ đành đến phần mộ mẹ bà để thắp hương cầu khấn một chút rồi trở về.
Lần về nhà ngoại đó, khiến bà rất thương tâm, từ đó chưa đề cập trở về lần nào nữa.
Lần này cậu em tới đây, miệng gọi chị rất thân thiện, khiến khát vọng trong nội tâm bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378371/chuong-678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.