Dương Tử Mi cũng không muốn bố nhìn thấy bộ dạng lúc này của đạo trưởng Ngọc Thanh, lập tức từ chối nói:
- Bố ơi, sư phụ cần tĩnh dưỡng, bây giờ không tiện gặp bố, bố về trước đi...
- Rốt cuộc ông ấy bị bệnh gì nghiêm trọng vậy? Bố còn tưởng rằng đạo trưởng sẽ không mắc bệnh gì cơ.
Dương Thanh nghi hoặc hỏi.
- Bố, tuy rằng sư phụ tu đạo nhưng cũng không thể tránh khỏi sinh lão bệnh tử, con cũng vậy.
- Ừ.
Dương Thanh gật đầu xong liền hỏi:
- Nữu Nữu, vậy lúc nào con mới rảnh đi qua chỗ nhà bà ngoại? Bọn họ đều mong có mưa sớm một chút, nếu không mọi người sẽ nổi điên mất, cậu họ con đang chờ ba trả lời đấy.
Dương Tử Mi khó xử:
- Bố, sư phụ như vậy, con thật sự không thể rời đi nửa bước, có thể đợi đến hai tuần sau được không?
- Nữu Nữu...
Dương Thanh nghiêm giọng nói:
- Đây là việc nhà ngoại nhờ con giúp đỡ, nếu con vẫn tiếp tục kéo dài thời gian không đi, người ta sẽ chửi mắng mẹ con, họ sẽ nói mẹ con là vong ân bội nghĩa.
Dương Tử Mi cũng có chút lo lắng.
Điều bố nói đều là sự thật.
Nếu chỉ vì tiền thì cô cũng không để ý nhưng việc này liên quan đến danh dự của mẹ ở nhà ngoại.
Mặc dù mẹ cô đã nhiều năm không về nhà ngoại, nhưng đó là nơi bà sinh ra, chắc chắc bà rất muốn trở về nơi đó.
Vậy chỉ có thể chờ Long Trục Thiên quay lại, nhờ anh giúp sư phụ, còn mình sẽ qua bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378364/chuong-671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.